Tận Cùng Của Tình Yêu

Chương 30 : Hận ý

Ngày đăng: 11:35 18/04/20


Dương Thành nhào tới muốn chụp bàn tay đang cầm miểng chai của Nhật Hạ. Nhật Hạ biết sức phụ nữ sẽ không làm lại đàn ông, vả lại dạo gần đây cô hay cảm thấy mệt mỏi và đuối sức. Nghĩ vậy Nhật Hạ dứt khoát gạch mạnh vào cổ tay mình, máu bắn ra nhiễu giọt giọt trên sàn nhà. Nhật Hạ đưa cánh tay đầy máu chỉ về phía Dương Thành, cười lên tràng cười hoang dại. Mắt cô hằn lên tia đỏ như máu, gom tất cả phẫn hận bằng ánh lửa căm thù nhìn chằm chằm cha mình. Dương Thành sững người trước hành động bất ngờ của con, lão đang suy tính bước tiếp theo thì ngoài cửa có bóng người đứng ngay cửa. Bà Linh hốt hoảng hét lên:



- Ông đang làm gì con bé vậy hả?



Dương Thành xoay người, nhìn dáng người hắn luôn mong nhớ đang đứng ngay cửa, dục vọng lại được nhen nhóm bùng lên. Hắn nở nụ cười nham nhở nhìn Ngọc Linh. Ngọc Linh thấy con dâu tay đầy máu, tính lấy điện thoại gọi cho Huy Phong thì Dương Thành nhào tới giật điện thoại, bà quýnh quáng, chạy về phía Nhật Hạ, bịt chặt tay lên miệng vết thương đang tóe máu mà đau lòng.



- Ráng lên con ơi, mẹ sẽ đưa con ra khỏi đây.



- Mẹ là sao? Em nói gì vậy Linh?



- Con bé là con dâu của tôi, ông hiểu chưa?



- Hahaha! Vậy tốt quá. Năm xưa có chuyện chúng ta chưa làm xong, nay có dịp gặp lại cố nhân, nên ôn lại chút chuyện xưa nhỉ, cho con dâu em học hỏi tính phóng đãng của mẹ chồng nó mà biết cách chiều chồng. Hahaha.
- Hận xưa thù mới, hôm nay tính một lần luôn đi.



- Mày, mày muốn giết tao à. Mày giết tao rồi mày cũng ở tù. Hahaha, tao già rồi, chết là hết, nhưng mày còn mẹ già, vợ trẻ. Hahaha! Nè, có giỏi thì giết đi. Hahaha. Dù sao mày cũng là con rể của tao, nói cho mày biết, vợ mày là pê đê, bóng lãi cái đó. Hahaha. Nên chơi chán thì bỏ đi, nó vĩnh viễn không có con được đâu. Hahaha.



Lão đang nói huyên thuyên, chợt cổ lão bị sợi dây cravat siết chặt. Mặt Huy Phong trở nên đỏ gay, anh nghiến răng ken két, híp mắt nhìn lão.



- Tôi sẽ cho ông sống không bằng chết.



Hai tay Huy Phong kéo căng sợi cravat, siết chặt hơn. Mặt Dương Thành bắt đầu tím đỏ, đôi mắt hơi trợn mà Huy Phong vẫn chưa buông. Sát khí trong mắt anh ngày càng lớn, dường như che mờ cả lý trí.



Bà Vy cùng vài chiến sĩ công an vừa lên tới nơi. Anh công an ra lệnh anh buông tay, mà Huy Phong dường như không nghe, anh vẫn siết và siết chặt hơn nữa. Khi cảnh sát vừa tính nổ súng, bà Vy giả vờ kêu con gái.



- Con gái tỉnh rồi à? Huy Phong, con lo cho mẹ và vợ con đi, kẻ này không đáng đâu.



Lúc này, Huy Phong mới tỉnh người, nới lỏng vòng tay. Một tốp bác sĩ và y sĩ chạy lên, đỡ bà Linh và Nhật Hạ đi bệnh viện. Riêng Huy Phong và Dương Thành bị đưa về phường lấy lời khai.