Tân Hôn Không Tình Yêu, Thế Tội Vợ Trước
Chương 1354 : Miệng chó khó mọc ngà voi
Ngày đăng: 18:26 19/04/20
Sở Tương lớn hơn cô hai tuổi nhưng cả hai lại rất khác nhau, ngay từ nhỏ cô đã sống sạch sẽ, giản dị, không thích đeo trang sức, lắc tay đeo trên tay cô vốn là hình của mẹ trước đây, sau này đã được làm thành một cái vệ tinh theo dõi, như vậy thì bố sẽ không còn phải lo lắng lạc mất cô nữa, cho nên ngay từ bé ông đã trông cô rất kỹ, lâu dần cô cũng đã quen.
Đừng trông sợi dây chuyền tuy đã cũ, thật ra nó còn đáng giá hơn cả kim cương đá quý, do bố nuôi của cô đã tặng cho, nhưng nhắc tới thì bố nuôi của cô đã hơn 40 rồi mà vẫn còn một thân một mình.
Nhưng dù sao thì đây cũng là chuyện của người lớn, cô không hiểu nhiều nên không tiện lên tiếng.
Cô dựng xe đạp xong, đeo cặp lên, rồi đi mua quà.
Những gì cô thích thì Sở Tương vốn không hề thích, vào ngày sinh nhật, cô thường nhận được sách và những món quà nhỏ, được ăn những món ngon của mẹ và nhận được những viên đá mà anh trai đã đi khắp nơi để sưu tầm, tất cả những món đó cô đều rất thích.
Nhưng hình như Sở Tương chỉ thích nhận những món quà đắt tiền, ví dụ như trang sức đá quý, túi xách, nước hoa, quần áo hiệu số lượng có hạn, đúng rồi, năm ngoái khi Sở Tương vừa lấy được bằng lái xe thì Tống Uyển đã tặng chị ấy một chiếc xe hơi màu đỏ khiến Sở Tương vô cùng thích thú.
Nếu là như vậy thì nên mua món gì đắt một chút, tránh việc bố lại vứt thẻ qua đó!
Cô bước tới một tiệm trang sức, khi vừa bước vào, ánh sáng loé lên khiến cô cực kỳ chói mắt, cô tìm từng quầy một, sau đó chọn một sợi lắc tay.
Giá tiền cũng không hề thấp, 158 ngàn tệ.
Mà nhân viên bán mặt hàng này lại chẳng quan tâm đến cô, tuy cô ta không hề lên tiếng nhưng ánh mắt kia đã nói rõ thái độ của mình, đừng nhìn nữa, em không mua nổi đâu, đi đi!
“Vâng ạ!” Tiểu Vũ Điểm gật đầu rồi lấy bóp tiền trong cặp ra, lúc này, nhân viên bán hàng mới nhận ra trên cặp của cô bé có một cái logo.
Wow, cái cặp bình thường kia hình như đúng thật là của một thương hiệu nổi tiếng thế giới, giá tiền cả ngàn tệ, trông thái độ của cô bé rất tương phản với vẻ bề ngoài của mình.
Tiểu Vũ Điểm lấy bóp tiền ra, ánh mắt của nhân viên bán hàng lại càng phức tạp hơn, lại là hàng hiệu nữa, ngoại hình giản dị nhưng bên trong lại là một mỏ vàng.
Tiểu Vũ Điểm mở bóp tiền rồi rút một tấm thẻ ra đưa cho nhân viên bán hàng, khi nhân viên bán hàng cầm tấm thẻ lên thì tay không ngừng run rẩy, tấm thẻ màu đen này rất hiếm gặp nhưng tất cả các ATM trên thế giới đều sẽ đón nhận, trừ khi gia đình phải có một thế lực kinh tế nhất định, nếu không thì không thể có được tấm thẻ như vậy.
Lát sau, sau khi quẹt thẻ xong, nhân viên bán hàng trả tấm thẻ lại cho Tiểu Vũ Điểm.
“Em gái, em muốn xách đi hay là để bọn chị giao tới? Nếu không lái xe thì tốt nhất nên để tiệm chị giao tới, dù sao thì cũng bắt mắt quá!” Tuy 300 ngàn không đáng là gì đối với người giàu có nhưng đối với người bình thường thì phải dành dụm mười mấy năm trời cũng không dành nổi số tiền đó.
Tiểu Vũ Điểm nghĩ ngợi, “Chút nữa em nhờ bố ghé qua lấy vậy.” Cô nghĩ, lát nữa Sở Luật tan làm sẽ tới rước cô tới Sở gia, cô nhìn đồng hồ, cũng sắp tới giờ rồi.
Cô dạo quanh cửa tiệm để giết thời gian, sau đó cô lấy di động ra gọi cho Sở Luật.
“Con yêu, con đang ở đâu?” Sở Luật đang dọn dẹp tài liệu, “Chút nữa bố tới đón con tới chỗ bà nội nhé, con chịu đựng chút, sau đó bố sẽ dắt con đi du lịch có được không?”