Tân Nương Của Quỷ
Chương 26 :
Ngày đăng: 09:13 18/04/20
"Cô đi theo hắn ta 24/24 à?"
"Cũng gần như thế."
Tôi ngừng lại, bởi lời nói của cô ấy làm tôi không hỏi tiếp được nữa. Cô ấy đi theo hắn suốt 24 tiếng đồng hồ thì tôi hỏi hắn ta kiểu gì chứ? Nhưng cũng không thể không hỏi gì nữa được. Không thể biết tung tích của bùa chú, nhưng biết thêm được những chuyện khác thì cũng không tồi.
"Được rồi." Tôi thở dài nói: "Tôi tới là muốn hỏi, tại sao cô muốn giết hắn?"
Nữ quỷ trầm mặt hồi lâu, sau đó cô ấy nghiến răng nghiến lợi phun ra ba chữ: "Hắn đáng chết."
Nữ quỷ không mặt tên là Vương Tiểu Mỹ, ba năm trước đây, cô ấy bị tài xế Lý Cương đâm trúng, lúc ấy trời mưa to, đường xá chỗ đó lại vắng vẻ, không ai trông thấy nên Lý Cương gây họa xong thì liền bỏ trốn. Kỳ thật vụ tai nạn ấy cũng không quá nghiêm trong. Nhưng có lẽ Lý Cương sợ phải chịu trách nhiệm nên đã vội vàng bỏ đi. Mưa càng lúc càng lớn nên đường xá cũng không quá rõ ràng, làm Vương Tiểu Mỹ bị mấy chiếc xe sau đó đè nát, tạo nên nhiều vết thương làm cô ấy bị tử vong. Vậy nên cái chết của Vương Tiểu Mỹ chính là do Lý Cương gây ra. Từ đó về sau Vương Tiểu Mỹ vẫn luôn đi tìm Lý Cương, vốn dĩ cô ấy định trực tiếp giết chết hắn ta nhưng kết quả lại để hắn thoát được.
Lý Cương đi tới phố Bạch, ở ngã ba phố đó có một tiệm bán hương nến, hắn ta tới đó để gặp một lão đầu, người nọ cho hắn một lá bùa, dặn dò hắn phải luôn mang theo bên người, nó sẽ bảo vệ hắn bình an.
Nghe thấy mấy chữ "phố Bạch" “tiệm hương nến” trong lòng tôi khẽ động. Thật sự là tìm hoài thì *éo thấy, nhưng không tìm thì nó lại tự chui vào tận cửa.
Tôi vốn vắt hết óc nghĩ xem làm thế nào để biết được lá bùa của Lý Cương từ đâu mà có. Không ngờ hiện tại Vương Tiểu Mỹ lại tự mình nói cho tôi biết.
"Lý Cương xác thực có tội, nhưng tôi có thể giúp cô báo cảnh sát. Chúng ta để cảnh sát tới bắt hắn."
"Báo cảnh sát?" Vương Tiểu Mỹ cười lớn: "Chứng cớ đâu? Lúc ấy trời mưa to, vừa không có camera, lại vừa không có người chứng kiến. Hơn nữa chuyện này đã qua lâu như vậy rồi, ngoại trừ tôi ra thì làm gì còn có ai nhớ rõ chuyện này nữa chứ?"
Vương Tiểu Mỹ càng nói càng kích động, trên khuôn mặt của cô ấy đã lộ ra đầy những vết máu li ti.
Tôi không biết nên an ủi cô ấy như thế nào. Ai gặp phải chuyện như thế này cũng sẽ vô cùng tức giận.
"Tôi đã lựa chọn rồi."
Vương Tiểu Mỹ chậm rãi nói: "Xem ra là cô muốn chết rồi hả?"
Vừa dứt lời, cô ấy liền lập tức đi tới trước mặt tôi. Tôi thậm chí có thể chạm vào sợi tóc của cô ấy tung bay trong gió, cảm nhận được tay của cô ấy cỗ nhẹ vào vai tôi vài cái.
Sắc mặt tôi lập tức thay đổi, không phải ông lão kia nói, chỉ cần có những lá bùa này, thì nữ quỷ sẽ không tới gần mình được sao? Vương Tiểu Mỹ cũng đã nói cô ấy không đến gần cơ thể của Lý Cương được. Vậy tại sao tôi lại là ngoại lệ chứ?
Vương Tiểu Mỹ cười nói, "Có phải cô đi bạch phố không?"
"Không có!" Tôi phủ nhận nói.
"Không có?" Vương Tiểu Mỹ cười khanh khách nói: "Không có thì đây là cái gì?"
Nói xong, tôi nhìn mấy lá bùa chú trên tay cô ấy. Tôi vừa sờ túi thì phát hiện ra mấy lá bùa chú trên người tôi đều mất hết rồi.
Vương Tiểu Mỹ điên cuồng thét chói tai, xé nát mấy lá bùa chú rồi ném chúng vào không trung. Trên mặt của cô ấy từ từ chảy ra máu, làn da trên mặt cũng trở nên dúm dó.
Tôi nhìn thấy khuôn mặt bị xe nghiền nát của cô ấy, sống mũi lệch sang một bên, tròng mắt nổ bung, chỉ còn mấy tơ máu hiện lên trong lòng trắng, toàn bộ khuôn mặt như bị xay qua xay lại nhiều lần, trông rất nhão nhoẹt.
Tôi kinh vừa sợ, khó có thể tin nói: "Không phải cô nói bùa chú ở tiệm hương nến kia rất lợi hại sao?"
Rõ ràng là tôi dựa theo lời của cô ấy để mua mấy lá bùa chú này mà.