Tân Nương Của Quỷ
Chương 48 :
Ngày đăng: 09:13 18/04/20
Ăn cơm xong, Cố Nam Phong nói cho tôi biết một tin tức: "Ta sẽ ở đây với em vài ngày. Đợi chút nữa em sắp sửa xong, ta sẽ dẫn em đi bái sư."
Đột nhiên nhận được hai tin vui này tôi liền vui sướng đến mức nói năng cũng lộn xộn: "Thật không? Thật không? Cái này có thật không vậy? Sao đêm qua anh không nói cho em biết?"
Cố Nam Phong cười nói: "Vốn dĩ đêm qua ta cũng định nói, nhưng nghĩ em nhất định sẽ vui mừng đến mức không ngủ được nên ta chưa nói cho em biết."
Tôi vui vẻ kéo tay Cố Nam Phong: "Anh định cho em bái ai làm sư?"
Cố Nam Phong thần bí nói: "Người kia em cũng biết là ai, đi rồi sẽ biết thôi."
Tôi vui vẻ cùng Cố Nam Phong đi bái sư. Chỉ để một mình Hạ Dương ở nhà trông nhà. Sau khi đến bạch phố, Cố Nam Phong dẫn tôi xuống xe. Tôi nhìn quang cảnh bạch phố trước mắt, nhịn không được mà hỏi: "Anh nói muốn đưa em đi bái sư, đừng nói là sư phụ của em ở đây đấy chứ?"
Cố Nam Phong cười nói: "Em đoán không sai."
Tôi đi theo hắn vào bên trong, trong lòng thầm suy nghĩ rốt cuộc cái người mà hắn nói tôi có quen biết là ai. Ở bạch phố tôi chỉ biết hai cha con họ Vương, nhưng bọn họ đều đã chết rồi, còn có Lý Húc Dương, và cuối cùng là Viên Tam nữa thôi. Thế nhưng mà bất luận là Lý Húc Dương hay là Viên Tam, tôi đều không thế nào yêu thích nổi. Một người thì không phân biệt tốt xấu dễ dàng tin lời người khác mà vu cáo hãm hại tôi, làm người ta cảm thấy hắn chưa đủ thông minh. Còn người kia thì hèn mọn bỉ ổi, khiến người ta cảm thấy không đáng tin cậy.
Chúng tôi ngừng lại trước tiệm hương nến mập mạp. Tôi vừa định hỏi Cố Nam Phong: "Không phải là anh định để em bái Lý Húc Dương làm sư đấy chứ?"thì hắn đã dẫn tôi tiến vào bên trong.
Dưới đáy lòng tôi âm thầm kêu rên một tiếng: "Nếu hắn để tôi bái Lý Húc Dương làm sư thì chẳng thà để tôi bái Viên Tam làm sư còn hơn."
Vào bên trong ngồi đợi, nhưng vẫn không thấy bóng dáng Lý Húc Dương đâu. Chỉ có Viên Tam ở đây, có vẻ như là đang giúp Lý Húc Dương trông tiệm.
Tôi cảm thấy có chút buồn bực, đúng lúc nghe được Cố Nam Phong hỏi: "Viên Tam, Lý Húc Dương đi đâu rồi?"
Viên Tam đáp: "Nhà hắn xảy ra đám cháy, hắn đang đi tìm người cứu hỏa."
Cố Nam Phong cười hỏi: "Vậy bao giờ thì hắn trở về?"
"Ta đoán có lẽ tối nay là hắn về rồi, con người hắn đâu phải ngươi không biết. Năng lực không lớn, bối phận lại không nhỏ. Nội tâm thì yếu đuối, nên xem ra trưa nay hắn không về được rồi!."
Tôi nghe Viên Tam nói tối nay Lý Húc Dương mới trở, tôi liền bảo Cố Nam Phong trở về trước, đến tối sẽ quay lại.
Sư phụ tôi vỗ bàn một cái: "Đó là đương nhiên, từ nay về sau chuyện của con bé chính là chuyện của ta, ta sẽ dạy dỗ nó thật tốt."
Cố Nam Phong nói: "Vậy thì tốt. Đợi đến lúc đồ độ ngươi kết hôn, chắc hẳn ngươi sẽ không keo kiệt chứ, ta nói có đúng không?"
Viên Tam cười hề hề nhìn tôi: "Các ngươi muốn kết hôn?"
Tôi không biết nên trả lời như thế nào, Cố Nam Phong nói: "Như thế nào? Ngươi sợ phải tặng lễ vật?"
"Làm gì có chuyện đó?" Viên Tam cười như khóc.
"Lễ vật kết hôn và lễ vật bái sư, hai cái lễ này cũng không nhỏ. Tạ Thu Đồng," Cố Nam Phong cười nói với tôi: "Hôm nay ta là sẽ làm làm chứng, em còn không mau cảm tạ đại lễ của sư phụ em?"
Tôi hiểu ý, không đợi sự phụ tôi từ chốt, tôi đã quỳ xuống, cười nói với Viên Tam "Đa tạ sư phụ."
Viên Tam không muốn đỡ tôi dậy, hắn khoát tay nói: "Các ngươi đi mau đi, để cho ta được yên tĩnh."
Đi cùng Cố Nam Phong trên bạch phố, trong lòng tôi rất vui vẻ. Tôi biết rõ Cố Nam Phong biết tôi phải ăn mắng thay sư phụ, nên hắn liền cố ý bắt sư phụ đề bù lại tổn thất cho tôi.
"Tạ Thu Đồng, thật ra đêm qua ta còn có một việc muốn nói cho em biết. Cố Nam Phong đột nhiên ngừng lại, ánh mắt nhìn tôi vô cùng nóng bỏng.
Trong lòng tôi khẽ động. Tim đập rất nhanh, cúi đầu, nhỏ giọng nói: "Chuyện gì vậy?"
Cố Nam Phong nuốt một ngụm nước miếng, nhẹ nhàng hỏi: "Em, em có nguyện ý gả cho ta không?"
Một câu mà hắn phải nói hai lần mới xong, thanh âm của hắn không hiểu tại sao lại làm tôi cảm thấy rất hấp dẫn, cuốn hút, khiến tôi không kìm lòng được mà muốn đáp ứng hắn.
"Em nguyện..."
Tôi mới nói được một nủa, thì chợt nghe thấy một thanh âm mạnh mẽ vang lên: "Cô không thể đáp ứng hắn!"