Tận Thế Song Sủng

Chương 149 : Ba đánh một

Ngày đăng: 12:19 30/04/20


Edit: Thu Hằng



Beta: Sakura



Đồng dạng, Đường Nhược cũng đang luyện tập dị năng của mình.



Lớp bảo vệ của tinh thần lực cũng được xem như bug (lỗi) dị năng, cô cũng nên làm cho nó tăng tiến thêm, giúp cho mình và đồng đội đảm bảo an toàn.



Buổi tối, đoàn xe từ thành phố H đặt chân tới một nhà bảo tàng.



Nhà bảo tàng thành phố H toạ lạc bên chân một ngọn núi, là nơi trưng bày các văn vật cổ của địa phương



Nhưng hiện tại đã tận thế, ngoại trừ nhà nước cần ghi chép lại lịch sử đã từng văn minh, ai còn đi quản những … văn vật này. Ở tận thế ngay cả thợ săn cũng không tới nơi này thu thập vật tư.



Đem xe dừng tại trước bậc thang, đoàn người tiến vào nhà bảo tàng.



Kiến trúc khổng lồ này chia làm bốn tầng.



Đứng trong đại sảnh rộng lớn, thần sắc mọi người đều đề phòng, phòng ngừa Zombie đột nhiên nhảy ra.



Bên ngoài trên đường lớn tầm mắt khoáng đạt, nhìn một cái là thấy hết, trực tiếp có thể nhìn thấy những … con Zombie đang lắc lư đi tới, nhưng hiện tại mặt trời đã lặn, loại nhà bảo tàng này tất cả các góc đều khuất, nếu không xử lý sạch sẽ, khó có thể đảm bảo khi ngủ sẽ không xảy ra chuyện ngoài ý muốn.



Tầng thứ nhất trưng bày tranh vẽ, là các tác phẩm thu thập thể hiện sự đổi thay qua các thời đại.



Nhưng khi nhìn vào lớp kính hoàn hảo, lại thấy các chỗ trống khuyết bên trong mọi người có thể đoán được là nhà nước đã đem các văn vật chuyển đi.



Lần thực hiện nhiệm vụ này kể cả đội Tuỳ Tiện thì có tổng cộng chín đội, với 208 thành viên.



Trừ đội Tuỳ Tiện và Vệ Lam là quân nhân, còn lại tám đội.



Những đội này nhân số duy trì trên dưới hai mươi người.



Từng đội đều cho rằng mình là tinh anh trong dị năng giả, đương nhiên sẽ không giống như đội ngũ đi làm nhiệm vụ từ thành phố A, là do quân đội cùng dị năng giả đi thực hiện, sẽ không nguyện ý mấy chục người lách mình trong địa phương nhỏ bé để chìm vào giấc ngủ.



Từng đội đều tự mình hành động, nhắm một phương hướng đi càn quét Zombie trong bảo tàng.



Khi va chạm tới một ít văn vật nhà nước chưa kịp mang đi, nhóm dị năng giả ngay cả lông mày cũng không thoáng nhăn một cái.



Cũng đúng, xã hội hôm nay ai còn quan tâm tới những bảo tồn những vật này đây.



Sau khi quét sạch hết Zombie, cơ hồ tất cả các đoàn đội đều lên tầng hai qua đêm



Sau tận thế, mọi người đều có suy nghĩ chỗ cao hơn so với chỗ thấp sẽ an toàn hơn.



Đương nhiên cũng không thể nói chỗ càng cao lại càng tốt, dù sao nếu quả thật Zombie phát hiện ra con người, từ dưới bao vây lên, dưới tình huống năng lực không đủ, đánh để chạy xuống lầu là chuyện rất nguy hiểm.



Cho nên mọi người đều lựa chọn tầng hai, một là không dễ bị Zombie phát hiện, hai là nếu Zombie thật sự bao vây cầu thang có thể từ cửa sổ tầng hai nhảy xuống.



Tầng hai là chỗ bày biện đồ đồng. Tại đây trưng bày rất nhiều đồ đồng thau từ thời xuân thu chiến quốc, có lớn có nhỏ. Đoán chứng đồ đạc quá nhiều nên một số đồ đồng thau cỡ lớn đều không thể mang đi.



Chọn xong chỗ ngủ, tất cả mọi ngưới lấy ra dụng cụ nấu cơm tối ăn.



Thời điểm đội Tuỳ Tiện nấu cơm ăn, Tào Mẫn xách một bao lớn đồ đạc tới.



Cô không để ý ánh mắt mọi người, đi thẳng tới, ngồi bên cạnh Đường Nhược “Những cái … tinh hạch cấp hai giữa trưa cô cho tôi, còn nữa không?”



Đường Nhược gật đầu nói “Có, nhưng cũng không có nhiều’ Nói xong từ trong bọc lấy ra một ít đưa cho cô ấy.



Kỳ thật tinh hạch cấp hai bọn họ cũng không thiếu, chẳng qua nếu để lộ ra sẽ gây chú ý lớn với người khác. Dù sao cũng không phải tất cả các đoàn đội đều có thể xông vào chợ trung tâm của thành phố H, lại hoàn hảo không tổn hao gì thu thập đồ đạc đi ra ngoài.



Cẩn thận vẫn hơn.



Tào Mẫn nhận nói “Có thể  cho tôi tất cả không?”



Đường Nhược nói “Cô ở bên trong cái này nghiên cứu ra cái gì rồi sao?”



Tào Mẫn lắc đầu “Tạm thời chỉ có thể biết bên trong tinh hạch cấp hai chứa năng lượng cao hơn cấp một gấp bội, nhưng dị năng giả cấp một lại không thể hấp thu nó, nếu như hấp thu dị năng sẽ bạo động”



“Dị năng còn có thể bị bạo động?”



“Đúng, như khí cầu, thể tích của nó chỉ lớn như vậy, quá nhiều không khí sẽ khiến nó không thể chịu nổi, như bị thổi phồng lên, sẽ có nguy hiểm bị nổ tung, dị năng trong thân thể cũng có chung nguyên lý”



Đường Nhuọc gật đầu, những chuyện này nàng cũng từng nghe Bạch Thất nói “Nếu cô cần, những … tinh hạch cấp hai này đều cho cô”



Tào Mẫn nghe xong, lộ ra hàm răng cười cười, sáng lạn tới cực điểm.
Bạch Thất vẫn rất ổn trọng, trong tay hoá ra một thanh trường kiếm,



“Trường kiếm từ băng” dị năng giả lại thi nhau hô lên một câu.



Dị năng hệ Băng sao lại không biết muốn không chế ra một thanh kiếm hệ băng khó như thế nào.



Động tác của Bạch Thất đâu vào đấy, thoạt nhìn cục kỳ linh hoạt gọn gàng.



Rồng lửa lập tức sẽ bay múa tới trước mặt.



Kiếm băng trên tay Bạch Thất chợt loé, như ánh sáng trăng, từ trên trời dọi xuống, không thể ngăn cản.



Kiếm quang màu trắng tiếp xúc đầu rồng, con rồng giống như vô cùng thống khổ, gào théo, bị kiếm băng chém qua, phân thành hai nửa, tiêu tán trong không khí.



Lưu tinh lại tiếp tục quét sạch mọi thứ, hướng Hạ Kiệt bay tới, kiếm quang vô cùng sắc bén, tựa như bất cứ vật gì cũng có thể bị chém thành hai nửa.



Hạ Kiệt cảm giác tóc gáy trên người toàn bộ bắt đầu dựng đứng.



Trơ mắt ếch nhìn, một vòng kiếm quang, hướng mình chém tới nhưng ngón tay không kịp phản ứng.



Cái gọi là cường giả, sẽ không giống như người bình thường, chỉ bằng trí tuệ và lực lượng đều có chỗ hơn người, nhưng không có vận khí cũng không thể trổ hết tài năng.



Nguyên lai đoàn đội này thật sự không thể khinh thường.



Trong lòng Hạ Kiệt nhận mệnh, phanh một tiếng, băng kiếm bị một khối kim loại đánh lệch tới chân.



Vệ Lam từ một bên đi tới “Thời điểm làm nhiệm vụ, dị năng giả không được phép ẩu đả, các người lại xem thường quy định như vậy, người khác sao có thể tuân thủ, tới khi hoàn thành nhiệm vụ sẽ bị trừ điểm tích luỹ”



Biểu tình Hạ Kiệt thất vọng, cơ hồ có điều muốn nói, nhưng hắn cái gì cũng không nói, trở về vị trí của mình ngồi xuống.



Hôm nay trước mặt nhiều người như vậy ném đi mặt mũi, lúc trước chỉ là gợn sóng ghen ghét cùng không cam lòng thì nay đã trở thành đại thù sinh tử rồi.



Giờ phút này tâm tình Tô Vũ Vi cũng cực kỳ phức tạp.



Cô muốn tiến lên an ủi Hạ Kiệt, nhưung cảm thấy hai chân như đeo chì, một bước cũng bước không qua.



Nhìn sang bên cạnh Đổng Cầm Cầm cũng cùng bộ dáng há hốc mồm, Tô Vũ Vi nhẹ nói “Cầm Cầm, người đàn ông như vậy, chúng ta thực sự có thể buông tay sao?”



Lại đang tận thế …



Đàn ông luôn theo đuổi quyền lực, phụ nữ lại muốn tìm hậu thuẫn bảo hộ cho chính mình.



Vừa rồi một kiếm của Bạch Thất, tựa hồ có thể lấy đầu Hạ Kiệt.



Nam nhân  như vậy trong tình trạng xã hội hiện nay có thể làm cho người ta thần hồn điên đảo, quên đi tất cả.



Cố Úc Trạch thấy tình hình như vậy, lắc đầu.



Hắn vốn tưởng rằng bằng vào dị năng của Hạ Kiệt, có thể khiến đội Tuỳ Tiện xuất ra dị năng đặc thù, xem ra xác thực khả năng của Hạ Kiệt quá cùi bắp.



Bên kia, sau khi Vệ Lam tiến hành giáo dục một phen, lại thấy Bạch Thất làm như không thấy, đang cầm đũa gắp thức ăn cho Đường Nhược …



Cũng may đã quen nhìn thái độ của đội Tuỳ Tiện, luôn luôn không quan tâm, không bày ra bộ dáng theo lẽ thường, anh cũng chỉ kéo kéo khoé miệng, lại một lần nữa trở lại chỗ ngồi của mình.



Đường Nhược nhìn nhìn sắc mặt Bạch Thất, phát hiện vẫn như thường, cũng biết rồng lửa vừa rồi không tạo ra uy hiếp, yên lòng ăn thức ăn Bạch Thất gắp cho cô.



Thời điểm thấy anh muốn gắp tiếp, cô sẽ gắp trở lại cho đối phương “Nhiều quá … ăn không hết”



Lúc này đổi lại là Bạch Thất mỉm cười hào quang vạn trượng xoa đầu cô.



Buổi tối ngủ trên tầng hai, mọi người theo thường lệ sắp xếp.



Đương nhiên, ban đêm rồi, tất cả dị năng giả hệ thổ của đội đều dựng tường đất quanh đội để cảnh giới an toàn.



Trải qua cuộc chiến nho nhỏ hôm qua, đội Tuỳ Tiện nghênh đón một cái ‘mùa xuân’



Từ bảo tàng ra, rõ ràng tất cả mọi người đều thay nhau chào hỏi bọn họ.



Các loại lôi kéo quan hệ đều được trình diễn đủ



Nhưng bọn họ vẫn như trước không liên quan, không phản hồi.



Sau lộ trình hơn mười tiếng, đoàn xe rốt cuộc đến được bờ biển thành phố H.