Tận Thế Song Sủng
Chương 225 : Mục tiêu hôm nay là …
Ngày đăng: 12:20 30/04/20
Edit: Hứa Minh Nguyệt
Beta: Sakura
Bạch Thất thấy mọi người tinh thần không tốt, vì vậy nói: ” Chính phủ sẽ không để cho chúng ta trực tiếp xâm nhập nội thành đâu.”
Lúc trước thành phố A thế nào anh không biết, nhưng mà kiếp trước sau tận thế ba năm, thành phố A vẫn như trước là căn cứ lớn nhất nước Hoa.
Đã là căn cứ lớn nhất, khẳng định do có nhiều dị năng giả nhất trong bốn căn cứ.
Hồ Hạo Thiên cũng gật đầu tán thành: “Tôi cảm thấy lời Tiểu Bạch nói cũng có lý, Chính phủ hiện tại chắc cũng nhìn trúng rất nhiều dị năng giả trong căn cứ, sẽ không vô duyên vô cớ để chúng ta trực tiếp đi tìm chết.”
“Nếu đúng như vậy, hiện tại chính phủ sẽ sử dụng biện pháp gì?”
“Ai biết được.”
“Còn phải đợi ngày mai bọn họ tiến hành hội nghị xong đã.”
Nhưng quả nhiên đến ngày thứ hai, Vệ Lam một thân quân trang đi tới.
Trên vai anh vắt một cái áo khoác ngoài của quân đội, vẻ mặt nghiêm nghị đứng trước mặt Bạch Thất, trịnh trọng nói: “Cấp trên vừa truyền lệnh xuống dưới, bây giờ tình thế khẩn cấp, căn cứ chỉ có thể sử dụng biện pháp cứng rắn, tôi hi vọng các anh cũng có thể tham gia nhiệm vụ lần này.”
Hồ Hạo Thiên thầm nghĩ: Thật muốn đánh anh chết đi, vào nhà chúng tôi không thèm gõ cửa, vừa đến liền bảo chúng tôi tham gia nhiệm vụ, chồn có lòng tốt đến chúc Tết gà, không phải kẻ gian xảo thì cũng là ăn trộm nhưng dù gì cũng còn tỏ ra niềm nở ân cần. Anh khách sáo một chút, nói dối một chút, cười một chút sẽ chết sao!
Nhưng mà...
Vừa nghĩ tới việc Vệ Lam mặt mũi tràn đầy sáng lạn như con chó chạy tới vẫy vẫy đuôi với mình... thì so với việc anh ta chết ngay tại đây, Hồ Hạo Thiên còn thấy khó chịu hơn.
Được rồi, không cần khách sáo, khách sáo sẽ làm lãng phí thời gian của mình.
Vì vậy, Hồ Hạo Thiên kéo kéo khóe miệng, trên mặt lộ ra vẻ mặt tươi cười đón khách, nói: “Vệ thiếu lần này tới là muốn chúng tôi tham gia nhiệm vụ gì? Căn cứ lại muốn dùng thủ đoạn cứng rắn nào?”
Vệ Lam lấy từ trong túi ra một tờ giấy, nói: “Cấp trên chuẩn bị đem binh sĩ trong quân, dị năng giả và người bình thường kết hợp lại, lợi dụng kiến trúc tường thành chống đỡ lâu dài, lại để binh sĩ áp dụng chiến lược từ từ bao vây và tấn công nội thành ở gần, sau đó tới các thành thị khác.”
Hồ Hạo Thiên nhận lấy tờ giấy từ tay Vệ Lam, nói: “Kết hợp lại?”
Vệ Lam gật đầu: “Đây là kế sách mà hôm nay hội nghị bàn bạc rồi đưa ra được, dùng căn cứ vây quanh thành thị, sau đó mới từ từ tiêu diệt đám Zombie.”
Nhân cơ hội cái thông báo này còn chưa truyền ra ngoài, đoàn đội Tùy Tiện quyết định ra căn cứ đánh Zombie sớm một chút, nếu không đợi một lát nữa đám người trong mấy đoàn đội kia kéo ra, nhất định sẽ không nhanh đăng kí được.
Hồ Hạo Thiên nói: “Vậy thì đi gọi tiểu Phương và đoàn đội Thiên Nhai của anh ta cùng đi a.”
Trước khi đi ra ngoài lại bàn giao cho bọn người Trương Lực, đem mặt tiền cửa hàng trên đường số 2 cho bọn họ xử lý.
Mấy người trong đoàn đội Thiên Nhai trước kia đều là người trong xã hội cả đấy..
Nhưng bây giờ, xảy ra chuyện gì kia?
Hồ Hạo Thiên không nghĩ ra được, vì vậy hỏi Phương Cận Viễn: “Tiểu Phương, trước mặt một đám anh em mà các anh làm gì vậy?”
Phương Cận Viễn ở cửa ra vào đăng kí tên của đoàn đội mình, cùng mọi người đi ra cửa Nam, nói: “Cắt tóc đấy.”
Hồ Hạo Thiên đã hiểu: “Thì ra là thợ cắt tóc.”
Một em nhỏ bên cạnh Phương Cận Viễn, tiểu Vân cười nói: “Chúng tôi cắt tóc đấy, anh Phương không phải, anh ấy trước kia là ông chủ của chúng tôi.”
Nói một hồi như vậy, mọi người mới cảm thấy đã mấy tháng rồi mình không có đi cắt tóc.
Các cô gái tóc dài bồng bềnh không sao, nhưng trước đây đám con trai cho dù là tự mình thì cũng phải cắt tóc đấy.
“Thật sự là quá tốt, tôi đang muốn đổi lại kiểu tóc.” Phan Đại Vĩ sờ sờ lên đầu mình nói.
Lưu Binh ngó đầu ra, nói: “Chú Phan, tóc chú không phải muốn rơi sạch sao?”
Phan Đại Vĩ nói: “Tiểu Lưu, lúc nào cũng nhắm hai mắt nói chuyện sẽ không tốt, cậu về sau nhất định sẽ bị mù đấy!”
Lưu Binh: “...”
Một đường tám chuyện linh tinh rồi đến xe của đoàn đội mình.
“Các đồng chí, mục tiêu hôm nay là...”
“2000 Zombie!”