Tận Thế Song Sủng

Chương 265 : Mới bắt đầu

Ngày đăng: 12:20 30/04/20


Edit: Trang Hồng



Beta: Sakura



Đường Nhược âm thầm quan sát người khác đồng thời cũng có người quan sát cô. Tô Vũ Vi chưa từng nhìn thấy Đường Nhược sử dụng dị năng, cho dù có cũng chỉ là lần đánh con gián kia.



Trước kia cô ả cũng nghe nói trong căn cứ có một cô gái giẫm lên quả cầu nước leo lên thành tường, nhưng không tên họ cũng không có hình ảnh, từ phía dưới truyền miệng nhau nên đương nhiên cô ả cũng không cho rằng người đó sẽ là Đường Nhược.



Tô Vũ Vi cẩn thận quan sát, phát hiện dị năng hệ thủy của Đường Nhược lại… rất cường đại?



Từ sau khi các dị năng giả biến dị, đối với dị năng của họ cô ả đều đi sâu vào nghiên cứu. Nên những dị năng giả đó vừa ra tay, cô ả đều có thể nhìn ra độ mạnh yếu của người đó. Bởi vậy Đường Nhược vừa ra đòn, trong lòng Tô Vũ Vi Tựu rùng mình, một thoáng kinh hãi!



Xem ra lúc trước cô ả cùng Đổng Cầm Cầm đã quá coi thường cô rồi. Nếu bây giờ muốn cho cô “ngoài ý muốn” xảy ra chuyện, chỉ dựa vào thực lực của mình cũng không thể làm được.



Tô Vũ Vi có thể yêu mến Bạch Thất lâu như vậy mà không bày tỏ lòng mình, một mặt là vì lòng tự trọng, mặt khác cũng là kiên nhẫn. Với tính cách cẩn thận của cô ả trước khi không nắm chắc chuyện này trăm phần trăm, thì cô ả sẽ không đụng vào hoặc khơi mào chuyện này.



Vì vậy, cô ả dằn lòng không đánh cô xuống dưới tường thành zombie.



Bên dưới zombie vẫn bảo trì cách căn cứ ba mét. Phạm vi ba mét an toàn này lại để cho dị năng giả tốc độ dưới thành nhặt tinh hạch có thu hoạch vô cùng lớn.



Có điều trước mắt căn cứ không có cách nào kiểm soát số lượng tinh hạch, cho nên có nhiều dị năng giả tốc độ đều có thể dấu một vài tinh hạch ở trên người. Ngay cả Lưu Binh cũng đã dấu hơn mười viên tinh hạch ở dây lưng cùng trong túi của anh.



Chợt nghe: Đợi đến một giờ, mọi người tập hợp rồi nghỉ ngơi.



Lưu Binh hô to: tốt, đáng tiếc.




Lần này sau khi Lưu Binh trở về, quả nhiên mở miệng nói: – “Thật sự căn cứ cho phép người bình thường đi ra ngoài nhặt tinh hạch rồi, nhưng nói là phải ưu tiên cho những người trên 50 tuổi.” Đôi chân mày kiếm của anh cau lại, ngẫm nghĩ rồi nói: – “Chẳng lẽ căn cứ yêu mến người già yếu rồi hả?”



Bạch Thất nở nụ cười lạnh lùng: – “Một chiêu này là sách lược căn cứ dùng để đối phó zombie triều về sau càng ngày càng nhiều mà thôi.”



Đường Nhược không rõ lắm: – “Chẳng lẽ lại để cho những người già yếu trong căn cứ đi hấp dẫn lực chú ý của zombie?”



Hiện tại tình huống như thế nào, Bạch Thất cũng không thể nói rõ ràng. Người sống dẫn thi, từ ngữ này không phải anh phát minh đâu đấy, mà ở kiếp trước sau tận thế bắt đầu phổ biến.



Lần này đến thời điểm luân phiên, trong phòng nghỉ không ai ngồi cùng một chỗ nói giỡn, tất cả mọi người đều biểu lộ sẵn sàng lâm trận đón địch.



Trong lòng mỗi người đều cảm thấy, cái gọi là zombie triều, nguy cơ căn cứ, hiện tại chỉ vừa mới bắt đầu, lúc trước chỉ là vận động tập thể dục mà thôi.



Phòng thủ tường thành, luân phiên, nghỉ ngơi, tiếp tục phòng thủ tường thành… Cứ như vậy tuần hoàn ba lần, lại kết thúc một ngày mỏi mệt.



Sau một ngày như vậy, người cao hứng nhất vẫn là Lưu Binh, về sau cậu cắt áo khoác ngoài của mình, mùa đông rét lạnh, anh ở bên ngoài chạy đến bất diệc nhạc hồ (vui đến quên trời quên đất). Trước trước sau sau tổng cộng cất giấu riêng hơn 200 viên tinh hạch.



Cần phải biết muốn có hơn 200 viên tinh hạch này đoàn đội người khác phải ra ngoài đánh zombie cả một ngày!



Quả nhiên thời gian không có nhanh khôi phục bình ổn như vậy, đến ngày thứ ba zombie triều, lúc Bạch Thất cầm tờ báo buổi sáng đọc tin tức, nhíu mày.



Trên tay Đường Nhược cầm quả hạch đào: hạt bên trong đã lấy ra đưa đến, nhìn thấy vẻ mặt anh như thế, cô nghiêng đầu nhìn qua một chút: – “Làm sao vậy?”



Bạch Thất cầm tờ báo trên tay đưa cho cô: – ” Zombie cấp ba xuất hiện.”           ‘