Tận Thế Song Sủng

Chương 302 : Giật nảy mình

Ngày đăng: 12:21 30/04/20


Bạch Thất nghe những lời tâm huyết của Tiền Kim Hâm, nhìn qua cái gọi là “Một ít” nhưng thật ra tối thiểu cũng phải mấy ngàn ống vắc-xin phòng bệnh, nở nụ cười: – “Cháu nhất định hoàn thành nhiệm vụ, sau khi trở về sẽ cùng ngồi chung phòng họp với chú Tiền ở đại viện.”



Tiền Kim Hâm vỗ vỗ bả vai của Bạch Thất, trước khi đi, trong lòng không khỏi vui mừng, còn ngọt hơn ăn mật đường.



Chu Kinh Quốc, con của ông còn không phải làm đá lót đường cho tiểu Thất sao!



Những người khác trong đoàn đội thấy Tiền Kim Hâm đi ra khỏi đại viện, ngaylập tức đều đi qua.



– ” Lãnh đạo trung tâm của căn cứ của thành phố A cơ đấy.” Hồ Hạo Thiên cầm lên vắc xin phòng bệnh do Tiền Kim Hâm mang đến, nhìn rồi nói: – “Đây chính là thứ mà những người chính trị cao nhất theo đuổi.”



Lưu Binh xoa xoa tay nói: – “Nói như vậy, từ nay về sau chúng ta cũng có thể đi lên giai cấp đặc quyền rồi hả?”



Chu Minh Hiền cũng cười: – “A ha, sau này con của cậu cãi nhau với người khác, có phải sẽ chỉ vào chính mình rồi nói: dám đắc tội với tôi, cậu có biết cha tôi tên là Lưu Binh không!”



Phan Hiểu Huyên chú ý đến vấn đề chính: – “Có phải sau này chúng ta có thể đi thẳng đến cửa Tây rồi không?”



Đường Nhược nói: – “Cậu muốn sau này không phải giao vật tư ra à nha.”



– “Ha ha, người hiểu mình chỉ có Tiểu Nhược thôi.”



Mọi người trong đoàn đội Thiên Nhai làm việc rất hiệu suất, thoáng chốc trong buổi sáng đã phát đơn thông báo cho dị năng giả.



Nhưng có nhiều người không biết đoàn đội Tùy Tiện là thần thánh phương nào: thế mà sau khi bọn họ trở về nhanh chóng tới chỗ Phương Thanh Lam làm tin tức đệ nhất căn cứ để tìm hiểu thêm thông tin.



Tâm tư Phương Thanh Lam kín đáo, thấy mọi người hỏi thăm tin tức của đoàn đội Tùy Tiện, chắc chắn sẽ không ba hoa chích chòe, vả lại cũng xác thực bọn họ không có chỗ nào để hắn nói xấu.



Vì vậy mọi người muốn hỏi cái gì cũng bó tay rồi, từ trong miệng của Phương Thanh Lam, đây quả thực là đoàn đội bình thường thần thánh không ai bằng khiến ai cũng giật cả mình.



– “Cái gì, từ cửa Tây xôn xao lan truyền chỉ một chiêu có thể tiêu diệt hơn ngàn con Zombie khiến chúng không toàn thây, chính là đội viên trong đoàn đội của bọn họ làm ra sao!”
Đoàn quân theo sau còn có sáu đoàn trưởng cùng với tất cả đội trưởng của đại đoàn đội. Trước tận thế một đoàn đội có thể hơn một ngàn người nhưng sau tận thế binh sĩ giảm mạnh, trong đoàn chỉ còn lại ba trăm người. Người trong quân đội tổng cộng có sáu đoàn binh lực, cũng khoảng hai ngàn người. Dị năng giả chiếm tỉ lệ khá cao, cũng khoảng năm trăm người.



Người của Chu gia càng hung ác, phái ra đoàn này đa phần là binh lính bình thường, dị năng giả chiếm hai mươi người, còn lại đại bộ phận đều là dị năng giả tốc độ.



Việc sắp xếp vị trí dị năng giả, sắp xếp công tác cho quân đội, sử dụng chiến lược thế nào, cùng lộ tuyến đường đi như thế nào…



Cho đến khi mọi người bàn bạc xong tất cả, thì cũng đã rạng sáng. Đây là bọn họ đã tận dụng thời gian để bàn luận kế hoạch nhanh chóng, không ai có thời gian nghỉ ngơi.



Đường Nhược ngồi ở một bên, trong ánh mắt chỉ có một mình Bạch Thất.



Người đàn ông tập trung vào công việc, thật vô cùng có mị lực.



Bạch Thất đang ngồi tập trung ở đó thảo luận với mọi người, từ trên người anh tóat ra luồng khí chất, cho dù là đồng ý hay bác bỏ đều mang theo một luồng áp lực không thể bỏ qua.



Sau khi nhìn kỹ sao thấy khác đến thế.



Lúc mười giờ, các cô gái không tham gia hội nghị thương thảo đều bị tất cả mọi người vô tình đuổi đi ngủ sớm để dưỡng sức cho đủ tinh thần.



Cho đến khi chấm dứt, đến lúc Bạch Thất trở về phòng, anh mới phát hiện Đường Nhược trước đó đã đặt trong phòng một bồn tắm hiện đại, bên trong vẫn còn nước ấm.



Gương mặt Bạch Thất đầy nhu hòa, nhìn cô gái đang ngủ say trên giường rồi cởi áo đi vào bồn tắm.



Nếu không có cô luôn luôn ở bên cạnh, cho dù anh có trọng sinh cũng không thể trôi chảy như ngày hôm nay.



Ngày hôm nay ngủ trễ dậy sớm, tinh thần và diện mạo của mọi người ngược lại cũng không đến nỗi nào.



Đường Nhược nấu cho mọi người một chầu điểm tâm phong phú. Sau khi ăn xong cũng đã đến thời gian xuất phát.