Tận Thế Song Sủng

Chương 41 : Biệt thự

Ngày đăng: 12:17 30/04/20


Edit: Little Squirrel



Beta: Sakura



Nhà của Bạch Thất là ông nội anh cho.



Thời điểm mới xây dựng khu quy hoạch này, ông nội đã đặt một căn nhà ở đây làm nhà cưới cho anh, sau này ông nội của anh qua đời, anh cũng không chú ý tới nơi này, chẳng qua nhớ mang máng nơi này kèm theo trang hoàng xa hoa, không cần phải mua thêm bất kỳ vật gì nữa.



Kiếp trước, lúc chỉnh trang xong giao nhà thì anh đã tới nơi này xem một lần, mặc dù vội vàng nhìn lướt qua, Bạch Thất cũng biết căn nhà của mình cụ thể ở nơi đâu nên cũng không lạc đường, trực tiếp lái xe đến chỗ biệt thự.



Lúc trước, Hồ Hạo Thiên cũng đã hỏi căn của Bạch Thất ở nơi nào, cho nên sau khi anh thấy căn nhà của họ cách khá xa, cũng đã rất hào sảng đổi sang căn nhà bên cạnh bọn họ.



Dù sao toàn bộ nơi này trống không, anh thích ở đâu thì ở.



Trong đội xe, hai nhóm người thực lực cao cường đều ở chỗ này nên những người khác cũng ở một căn biệt thự trên cùng đoạn đường đó.



Thế cho nên, thật ra thì ba nóc biệt thự chính là ở cùng một chỗ, nhưng là cái ‘ cùng một chỗ ’ này cũng thật sự cách nhau rất xa.



Giữa các căn biệt thự cũng không có phân cách, vườn tược trong khu làm rất tốt, những gì cần che lấp dùng thực vật để che, không cần phải có cửa lớn vững chãi.



Trực tiếp đỗ xe ở trong ga-ra, Bạch Thất mang theo Đường Nhược và Điền Hải từ ga-ra vào biệt thự.



So với thái độ thản nhiên của Bạch Thất, hai người nhà quê là Đường Nhược và Điền Hải không thể bình tĩnh được như vậy.



Trang hoàng trong biệt thự này còn đẹp hơn khách sạn năm sao Đường Nhược từng thấy ở thế giới kia nhiều lần.



Biệt thự ba tầng, tầng hầm chia ra làm nhà kho, phòng chứa rượu, phòng trò chơi.



Tầng một trừ ga-ra liên tiếp bên ngoài, còn có phòng khách, phòng bếp.



Tầng hai có hai gian phòng khách, một gian phòng tập thể thao, còn có sân phơi, cùng một vườn hoa trên cao.



Tầng ba là nơi ở chính, suốt một tầng lầu đều là phòng ngủ, bên trong không khác tầng hai căn biệt thự của Bạch Thất ở thành phố H cho lắm, phòng rửa tay, phòng quần áo, thư phòng, thậm chí còn có một bể bơi nhỏ.



Căn biệt thự khoe của như thế này quả nhiên phù hợp phong cách ‘ điệu thấp ’ của Bạch Thất.



Thật hận giàu!
Đường Nhược cầm lên một quả nhét vào trong miệng cậu, cười nói: “Chị gái em thưởng cho, không nên khách khí, anh Bạch Ngạn của em rất có tiền.”



Điền Hải miệng đầy dâu tây, mắt cong cong đầy ý cười.



Chị Đường và anh Bạch đối với cậu thật là tốt.



Sau khi tận thế, mất đi cha, lại có anh trai chị gái cảm giác thật sự rất ấm áp.



Khi Bạch Thất xuống lầu, liền nhìn thấy một hình ảnh như vậy.



Vị hôn thê của mình cầm đĩa dâu đút cho một chàng trai khác. Mặc dù tên kia còn là một vị thành niên, nhưng hình ảnh này, dù thấy thế nào cũng không ổn, thấy thế nào cũng khó chịu.



Ừ, phải đánh một trận.



Ừ, đánh tên kia một trận.



Ừ, không cần đánh cậu ta, đổi tên kia thành mình là được.



Nghĩ thông suốt chuyện này, Bạch Thất không chút do dự, đi qua gạt Điền Hải sang một bên.



Điền Hải đột nhiên bị người đẩy ra: “......”



Đột nhiên tầm mắt Đường Nhược chịu ảnh hưởng: “......”



Điền Hải nhìn Bạch Thất một cái, nghi ngờ nói: “Anh Bạch, anh muốn mổ cá sao?”



Bạch Thất: “Cá cái gì.”



Điền Hải cầm lấy dao chỉ chỉ cá trên thớt.



Bạch Thất nhìn thịt cá tuyết trắng kia, vung tay lên: “Anh chỉ tới tìm Tiểu Nhược thương lượng chuyện này, em tiếp tục làm cá đi.”



Cho nên Đường Nhược bị lôi đi.



Điền Hải xoay người sang chỗ khác, tiếp tục nghiêm chỉnh chặt cá.