Tận Thế Song Sủng
Chương 61 : Vệ Lam
Ngày đăng: 12:18 30/04/20
Edit: Nayuki
Beta: Sakura
Bên ngoài cửa sổ
Từng dãy xe bọc thép đi vào cư xá, cùng với bộ đội cơ giới đánh chết Zombie xung quanh.
Đây là bộ đội tinh anh, ưu tiên đến đây để tiêu diệt toàn bộ Zombie, dọn đường để nhân viên chính trị quan trọng và thương gia giàu có đi tới.
Mở đầu tận thế, các nhân viên quan trọng của thành phố A, thương gia và một ít người bình thường trong quân đội định rút lui về căn cứ miền tây, nhưng virus Zombie không ngừng phát tán, tất nhiên không phải là cảm cúm bình thường, nó đã trực tiếp uy hiếp đến sự sinh tồn của nhân loại, chính vì vậy những nhân viên chính trị quan trọng tập trung lại bàn bạc hoàn thiện quyết định sách lược thành lập một trụ sở tạm thời.
Bàn bạc suốt nửa tháng chọn đi chọn lại mới được khu vực mới quy hoạch này.
Chỗ này cũng gần quân đội, ba phía xung quanh là nước, hệ thống xây dựng cơ bản đã hoàn thiện, mật độ dân cư cũng thấp, phụ cận còn có diện tích đất lớn đang khai thác.
Bên trong bờ tường của biệt thự người đoàn xe cũng đã nghe được tiếng súng, vội vàng nhao nhao ngó qua cửa sổ.
“Quân đội đến rồi.” Vợ chú Phan nhìn thấy cảnh này kích động mừng rơi nước mắt, “Tiểu Đường không nói sai, đúng là quân đội chọn chỗ này làm căn cứ, như vậy chúng ta có thể tìm được Huyên Huyên rồi.”
Tuy nhìn Phan Đại Vĩ không đáng tin cậy cho lắm, nhưng thực tế vô cùng nhớ con gái của mình: “Đúng rồi, như vậy quá tốt, còn tưởng đánh đến khu Tây, không ngờ bọn họ lại tiến về đây thật, đợi bọn họ ổn định xong chúng ta đi qua hỏi thăm xem sao.”
Ông Tần nói: “Đừng vội, bây giờ đang là tận thế, mọi thứ phải cẩn trọng, trước tiên nên thương lượng cùng Bạch Ngạn và Hồ Hạo Thiên đã.”
Phan Đại Vĩ gật đầu, đi qua biệt thự của Hồ Hạo Thiên.
Trong biệt thự của Hồ Hạo Thiên, mọi người còn đang bàn bạc.
“Anh Hồ, quân đội đến rồi, chúng ta nên làm như thế nào bây giờ, hay đợi một lúc nữa mới đi ra ngoài?”
Hồ Hạo Thiên cũng không biết.
Nhìn thấy quân đội tuy mọi người ai cũng vui mừng, bản thân anh ta cũng rất xúc động, nhưng vẫn cần phải có kế hoạch cẩn thận.
Đến tận thế, những thứ tự tồn tại trong xã hội trước đó để không thể sử dụng được.
“Bên kia là cái gì? Trên bản đồ lúc trước không thấy có khu này.” Vệ Lam hỏi phụ tá của mình.
Phó quan kia nhìn cũng bảo: “Không biết nữa, nhưng nhìn qua giống như tường đất của dị năng hệ Thổ xây nên.”
Quân đội cũng có binh sĩ thức tỉnh dị năng, đối với những người này gọi cung là dị năng hệ Thổ.
“Ra là những người có dị năng ở lại…” Vệ lâm trầm ngâm: “Bảo sao Zombie trong cư xá ít như vậy.”
“Thiếu tướng Vệ, nếu ở đây có người sở hữu dị năng, vậy đưa họ vào quân đội là được rồi, lần này chúng ta bị đưa ra làm quân tiên phong, chết không biết bao nhiêu anh em, đều vì đại tá Chu bảo vệ con mình, xem chúng ta không giống người, chỉ sợ sau này ông ta lại tìm cách diệt trừ chúng ta.”
Vệ Lam tiếp tục dùng kính viễn vọng quan sát: “Này, cậu nói ở đó có bao nhiêu người có dị năng?”
Sĩ quan phụ tá nói: “Tường đất xây cao như vậy, chắc chắn số lượng người có dị năng không ít, phạm vi xây dựng lớn như vậy số lượng người cũng không ít được.”
Vệ Lam gật đầu: “Ở đây chắc có tư liệu đăng ký của các hộ gia đình, đã nắm được chưa?”
“Buổi sáng đến chỗ cơ sở dữ liệu đã lấy được tất cả thông tin các hộ gia đình sở hữu, khu biệt thự cũng có nhưng vẫn phải đợi buổi chiều đi từng cái để xác minh mới được.”
Vệ Lam gật đầu lần nữa: “Vậy để người đi đến từng khu cao ốc đăng ký đi, chúng ta qua khu biệt thự được xây tường kia nhìn một chút xem.”
Sau khi đến gần cái tường đất kia, Vệ Lam cùng sĩ quan phụ tá và binh linh đều kinh ngạc.
Một cái tường đất phòng ngự cao như vậy, dày như vậy, xung quanh lại không có chỗ nào để đi vào, đi hết một vòng mới tìm thấy cửa vào khu biệt thự.
Quay qua nhìn thấy một cái biệt thự khác đã bị phá đi chỉ còn một nửa.
Sĩ quan phụ tá đầu đầy vạch đen.
Có khi nào cái chỗ này là nhà của chính trị viên quan trọng nào đó, đã bị dỡ xuống như vậy rồi, đến lúc người tìm đến ở thì phải giải thích như thế nào bây giờ.
Cửa lớn bị đóng chặt, cũng không có chuông cửa, lại cách bên trong quá xa, một binh sĩ đứng ở đây kêu gào cũng không thấy ai nghe tiếng,
Nhưng cũng may, Hồ Hạo Thiên đã dặn Lưu Binh thỉnh thoảng chú ý bên ngoài, nên khi cậu ta thấy có binh sĩ đến gần đây liền kêu Lưu Binh đi mở cửa.