Tận Thế Song Sủng
Chương 81 : Chân thành đối đãi
Ngày đăng: 12:18 30/04/20
Edit: Pethuong
Beta: Sakura
“ Sau khi có được bản năng lượng mặt trời này, đại khái hơi quá rồi nên đã làm người khác ghen tỵ, nhưng nếu muốn cái năng lương mặt trời này thôi thì không nói, tại sao bọn hắn còn muốn đuổi tận giết tuyệt, vì lý do gì!” Lưu Binh đứng lên, kích động nói.
Hiển nhiên bị Hồ Hạo Thiên chập chờn rồi.
Đồng dạng kích động còn có Điền Hải.
Hồ Hạo Thiên liếc nhìn cha Hồ, rồi lại nhìn Tiền Kim Hâm, xong đưa mắt nhìn về Bạch Thất.
Bạch Thất quay đầu, nói với Tiền Kim Hâm: “ Chú Tiền, kỳ thật lần này để chú Hồ mời chú đến là vì chuyện này, lúc trước ở căn cứ chúng cháu vô tình có được món đồ, hôm nay bị người thèm thuồng, mà hình như bọn hắn còn muốn đuổi cùng giết tận, cho nên mời chú Tiền tới đây nể tình ông ngoại cháu, mà che chở cho chúng cháu một chút.”
Trong lòng Hồ Hạo Thiên cho điểm khen và tặng quà vì lời nói này của Bạch Thất.
Đối với loại người của Tiền Kim Hâm này thì không cần quanh co dài dòng, có thể ngồi trên ghế này thì sóng gió thủ đoạn nào mà chưa gặp qua.
Nhóm mình trải qua biết nhiêu vất vả, cố gắng không ít, diễn kịch cũng không ít, hít ngụm khí lớn, cũng không bằng một câu nói ‘ mong chú giúp đỡ’ của Bạch Thất.
Tiền Kim Hâm đã cùng cha mình tới gặp Bạch Thất, có nghĩa xem Bach Thất là cháu của người bạn cũ. Rồi thẳng thắn nói ông ta là mình cần ông ta, chưa chắc đối phương đã không đồng ý, nhưng mà nếu cứ khóc lóc kể lể sẽ khiến ông ta ngứa mắt.
Quả nhiên đúng thế, Tiền Kim Hâm nghe Bạch Thất nói những lời này xong thì lông mày buông lỏng, nói: “ Hôm nay, mặc dù nhân loại gặp nạn, nhiều phương tiện cơ sở còn chưa hoàn thiện, đất nước vẫn còn, nếu chính phủ muốn khôi phục lại đất đai thì cũng sẽ chừng trị nhửng người vi phạm pháp luật.”
Cha Hồ nói: “ Đúng thế, quy tắc vẫn là quy tắc, Hạo Thiên, con hỏi bọn chúng người đứng sau bọn chúng là ai chưa? ”
Hồ Hạo Thiên gật đầu, đạp một cước lên hai người: “ Nói, người sau lưng hai người là ai?”
Hai người kia vốn bị Phan Đại Vĩ “ giáo dục “ gần 2 tiếng, giờ lại bị Hồ Hạo Thiên “ giáo dục tư tưởng” thêm hai tiếng nữa sắc mặt còn khó coi hơn cả gan heo.
Nên không im lăng nữa, khai ra Chu Thụ Quang.
“ Nhà họ Chu à..” Tiền Kim Hâm nhíu mày, “ Xem ra ở tận thế, thế mà bọn chúng còn thoải mái hơn lúc trước.”
Về sau quả nhiên đáp úng với Bạch Thất đi tới nhà họ Chu.
Ông không thuộc bất cứ đảng phái nào cả, nhưng mà quốc gia cùng với căn cứ thì ông sẽ không khoanh tay mà đứng nhìn.
Nếu nhà họ Chu trắng trợn như thế thật, coi như người bình thường bị bắt nạt thì ông cũng can thiệp, huống chi ông coi Bạch Thất như con trai của mình.
“ Cho nên..” Lưu Binh ngơ ngác nói: “ Tiểu Bạch dùng quốc sĩ đối với mình thì chúng ta cũng phải dùng quốc sĩ đối với cậu ấy. Về sau chúng ta đem Tiểu Bạch làm lão đại.”
Nửa ngày, mọi người nhốn nháo: “ Móa, tiểu Lưu, người không có văn hóa như cậu cuối cùng cũng nói được tiếng người.”
Lưu Binh: “..”
Mẹ nó, mấy người mới không có văn hóa, cả nhà mấy người mới không có văn hóa!
Ông đây tốt nghiệp ở đại học Học Lý Công Nam!
Ông Tần tổng kết lại nói: “ Người ta dùng chân thành đối đãi, chúng ta nhất định không thể cô phụ người ta được.”
Mọi người đều gật đầu.
Cái tốt gì bọn họ đều không cần, lâu ngày mới biết được lòng người, bọn họ tin mình sẽ không nói ra thì đối phương cũng sẽ hiểu thiệt tình của nhóm mình.
Về phần nước của Đường Nhược có tác dụng với sự lên cấp của dị năng, nếu hai người bọn họ không nói thì mình cũng không biết.
Nêu bọn họ tự nói với mình, vì phần nhân tình này thì mọi người thay bọn họ giữ bí mật là đều dĩ nhiên.
Đối với đôi vợ chồng này cùng mọi người chia sẻ bí mật, vừa tốt bụng vừa khôn ngoan, vì nếu ở chung thời gian dài thì tất nhiên bọn hắn cũng sẽ biết.
Người ta mang ý tốt, làm sao chúng ta lấy oán báo ơn.
Phan Hiểu Huyên theo Phan Đại Vĩ trở về biệt thự, tắm rửa xong thấy Phan Đại Vĩ ngồi trước bàn nghiên cứu chén nước, đi tới : “ Cha..” nhìn nhìn, lại hỏi, “Cái này là nước của Đường Nhược.”
“ Ừm.” Phan Đại Vĩ cười cười nói, uống một ngụm hết chén nước: “ Mọi người đã đối xử ta như vậy, tất nhiên ta báo đáp lại, dùng quốc sĩ đối với chúng ta thì ta sẽ dùng quốc sĩ báo đáp lại.. Lưu Binh nói không sai.”
Phan Hiêu Huyên nhìn chén nước kia, nhấp nháy môi.
Suy nghĩ một chút, cô chuẩn bị nói chuyện của Tô Tiêm Ảnh cho Đường Nhược biết.
Sau đó nói: “ Cha.. con đi tới nhà Đường Nhược một lát.”
Phan Đại Vĩ nói: “ Có chuyện gì à?”
“ Dạ.”