Tang Thế Sinh Tồn
Chương 96 : Hậu quả thổ lộ tình cảm
Ngày đăng: 21:30 18/04/20
*Bộp – bộp – bộp–* Tiếng nước chảy truyền ra từ phòng tắm. Vương Dương ngồi mép giường, hai tay vò đầu tóc quăn, cảm thấy vừa rồi chính mình có phải là quá hấp tấp.
Sau khi ôm hôn, Tiếu Dịch liền bế cậu vào gian phòng ngủ chưa đóng cửa này, trực tiếp đè cậu lên giường, điên cuồng cắn môi cậu. Đầu lưỡi mềm mại tiến vào trong miệng, quấn quýt lấy lưỡi của cậu. Hôn đến khi cậu suýt tắt thở, cuống quýt đẩy hắn ra mới khiến Tiếu Dịch chịu rời khỏi.
Vương Dương đột nhiên cảm thấy Tiếu Dịch trở nên hơi đáng sợ, cách hôn cuồng bạo làm toàn thân cậu run rẩy. Ngay khi Tiếu Dịch cúi đầu gặm cổ cậu, Vương Dương rốt cuộc nhịn không được kêu to.
“Trên người ông toàn là vết máu, tắm rửa trước đã.” Cậu đẩy vải cái Tiếu Dịch mới ngừng động tác gặm cổ, ngẩng đầu nhìn chăm chú cậu một lúc, mới lặng im xoay người vào trong phòng vệ sinh.
Nghĩ tới chuyện vừa rồi, Vương Dương nhịn không được hai tay che mặt. Tiến triển như vậy dường như nhanh quá đi? Rõ ràng vừa mới tỏ tình thôi, vì sao lập tức đã lên giường? Vương Dương thầm nghĩ có nên hay không lén trốn đi? Nụ hôn của Tiếu Dịch nóng bỏng mà triền miên, làm hại cậu bây giờ đầu óc hỗn loạn tim đập thình thịch.
Vương Dương đang nghĩ lung tung thì nghe tiếng cửa phòng tắm mở ra. Cậu phản xạ mạnh ngẩng đầu, thấy Tiếu Dịch hạ thân chỉ có mảnh khăn tắm che, từ bên trong bước ra. Dáng người rắn chắc hoàn mỹ, mỗi một khối cơ bắp đều vô cùng xinh đẹp, vai rộng eo thon. Tóc đen còn ướt nước làm nổi bật làn da trắng. Trên mặt Tiếu Dịch loáng thoáng còn có thể thấy vảy đen chưa rút đi. Bọt nước chưa kịp lau khô theo bờ ngực rộng trượt xuống chỗ khăn tắm bên trong. Vương Dương phát hiện ánh mắt mình vẫn đi theo giọt nước kia, không được tự nhiên ho khan, dời tầm mắt.
Dáng người Tiếu Dịch quả nhiên vô cùng hoàn mỹ, là một người đàn ông, Vương Dương không thể không thừa nhận điều đó. Làn da trên người Tiếu Dịch thoạt nhìn mịn màng, thật muốn sờ một phen, thử cảm nhận xúc giác. Cậu ngẩng đầu đối diện khuôn mặt lạnh lùng mà tà mị, và đôi mắt vàng rực. Cả người Tiếu Dịch phát ra khí chất hấp dẫn Vương Dương. Nghĩ tới từng ảo tưởng Tiếu Dịch cái này cái kia, Vương Dương nhịn không được nuốt nước miếng, thầm mắng mình quả nhiên là thị giác động vật.
Tiếu Dịch chậm rãi tiến tới gần Vương Dương khẩn trương ngồi ở mép giường. Hiếm khi Vương Dương bình thường thô thần kinh bây giờ lại có biểu tình cục xúc bất an. Tiếu Dịch khóe môi khẽ nhếch, nghĩ rằng còn phải kiên nhẫn chờ đợi càng lâu, không ngờ Vương Dương chủ động tỏ tình. Mọi chuyện thật quá tốt, hắn không cần phải suy nghĩ gì nữa, muốn sờ thì có thể sờ, muốn ôm thì có thể ôm, hiện tại Vương Dương chỉ thuộc về một mình hắn.
Vương Dương bị nụ cười đáng sợ của Tiếu Dịch làm kinh hãi, theo bản năng thẳng sống lưng hơi ngả về phía sau. Nhưng cậu không thể né tránh cánh tay Tiếu Dịch chẳng biết khi nào đã đỡ thắt lưng cậu, ấn cậu ngã về phía trước, thân thể hai người dán vào nhau.
Tiếu Dịch chậm rãi cúi đầu, rũ xuống mi mắt nhẹ hôn trán Vương Dương, đến chóp mũi, rồi dưới cằm, nhưng không chạm môi Vương Dương. Vương Dương có chút bất mãn nhấc tay kéo Tiếu Dịch hạ thấp thân thể, nắm tóc hắn, ngửa đầu muốn hôn.
Được rồi, đều đã nói lời yêu, hiện tại trốn tránh còn có ý nghĩa gì. Dám nói dám làm, vậy đến đây đi. Tiếu Dịch biến mất vài ngày khiến Vương Dương trong lòng bất an, cần hai người gần sát nhau mới giải trừ tất cả. Tuy cậu đối với Tiếu Dịch đột nhiên bùng phát dục vọng độc chiếm, cảm thấy hơi xa lạ và đáng sợ. Nhưng đây là một phần của Tiếu Dịch, cậu tin tưởng Tiếu Dịch sẽ không xúc phạm mình. Bị Tiếu Dịch hôn mà như không hôn, khiến Vương Dương tính cách luôn nóng vội trực tiếp vươn tay ôm đầu Tiếu Dịch, chính mình chủ động rướn người hôn hắn.
Hai đôi môi chạm nhau, lưỡi Tiếu Dịch lập tức lẻn vào liếm chỗ mẫn cảm trong khoang miệng cậu. Tiếp theo chậm rãi vuốt lưỡi Vương Dương, ý bảo cậu há miệng thè lưỡi ra.
“…ô ư…”
Vương Dương vừa mới thè lưỡi ra một chút, Tiếu Dịch lập tức quấn lấy nó về phía miệng của mình. Hôn môi tiếng nước, đầu lưỡi quấn quýt, nước bọt hỗn hợp từ khóe miệng hai người chảy ra. Tay Tiếu Dịch chậm rãi trượt xuống dưới, vén áo thun Vương Dương lên tới ngực. Lúc này Tiếu Dịch mới tách ra, nhìn Vương Dương ánh mắt mông lung thở phì phò, gò má ửng đỏ môi sưng, hắn cảm giác hạ thân căng trướng, rũ mi mắt ý bảo Vương Dương cởi áo thun ra.
“A….”
Hiểu ý Tiếu Dịch, Vương Dương nâng tay lên để Tiếu Dịch thuận lợi cởi áo thun. Làn da ngăm, cơ thể bóng loáng mà co dãn chứ không nhiều cơ bắp cuồn cuộn, ẩn ẩn có sáu múi cơ bụng, khi Vương Dương duỗi thân thì đường cong càng trở nên xinh đẹp. Khiến Tiếu Dịch giúp Vương Dương cởi áo thun, hạ thân đột nhiên căng hơn, dục vọng càng thêm mãnh liệt.
“Có cởi luôn quần không?”
Vương Dương thở phì phò, xem Tiếu Dịch chỉ trùm mỗi cái khăn tắm, cậu cũng phải cởi sạch?
“Đương nhiên.” Tiếu Dịch nhếch môi, lần này không có hỗ trợ, mắt nhìn Vương Dương tự cởi ra quần bò màu xanh.
“Được rồi.” Vương Dương gật đầu, không phát hiện Tiếu Dịch nhìn chằm chằm từng động tác của mình, ánh mắt kỳ quái đến kinh người. Cậu cởi quần bò, mở nút, kéo khóa, hai bên tuột quần xuống đá đến dưới giường. Hiện tại toàn thân Vương Dương chỉ còn lại mỗi cái quần lót.
“Thứ này cũng cởi?”
Hai tay cầm hai bên lưng quần, Vương Dương rốt cuộc chần chờ hỏi.
“Đúng.”
“Ô…không…”
Thân thể run rẩy nhưng không cách nào nói dối. Bởi vì vị trí lúc Tiếu Dịch vô ý cọ xát, làm cậu sinh ra khoái cảm. Vương Dương không chịu thành thật đáp, nhưng khi Tiếu Dịch không ngừng thử, vẫn là phát hiện ra. Hắn bắt đầu không ngừng đâm chỗ đó.
“Không cần….XXX…” Khoái cảm ngày càng mãnh liệt, ngay cả ngón chân Vương Dương đều cong lên, đầu ngửa ra sau thở phì phò. Vương Dương cảm giác đang ở trên mây, dục vọng tràn đầy toàn thân cậu, phối hợp với Tiếu Dịch. Đã có khoái cảm thì Vương Dương không nghĩ tự làm khổ mình, cố gắng theo động tác của Tiếu Dịch làm cho mình thoải mái hơn.
Không biết ra vào bao lâu, ngay cả Vương Dương đều bị kích thích bắn vài lần, Tiếu Dịch vẫn đang ra ra vào vào, cậu vô lực hừ kêu.
“Ông…đã đủ…chưa…”
Lại một lần mạnh va chạm, dương v*t ở trong thân thể Vương Dương bắt đầu phình to chen chúc bên trong. Khiến Vương Dương đã mất sức lực kích động hỏi.
“Cái, cái đó là gì?”
Vừa hỏi xong, một thứ nóng bỏng bắn vào tận cùng bên trong thân thể Vương Dương, kích thích cậu ngã xuống giường mắng.
“Chết tiệt! Ông dám bắn bên trong! Đi ra ngoài….”
“Thật có lỗi, tôi khác với người thường, không bắn xong ra không được, thời gian hơi dài.” Tiếu Dịch trấn an hôn vành tai đỏ bừng của Vương Dương, thoải mái nhắm hai mắt. Từng đợt tinh dịch không ngừng bắn vào bên trong thân thể cậu.
Thứ nóng bỏng kia làm hại Vương Dương lại hưng phấn bắn tinh một lần. Nhưng lần này đã không thể bắn ra cái gì, chỉ là vài giọt loãng. Vương Dương thở hổn hển, cảm thụ thứ chất lỏng bên trong, cảm thấy bụng mình trướng phình chịu không nổi.
Qua hồi lâu chất dịch rốt cuộc bắn xong, Vương Dương cảm nhận được dương v*t của Tiếu Dịch khôi phục trở lại như cũ. Rốt cuộc đã xong, Vương Dương cảm thấy như chết đi sống lại. Cậu bị Tiếu Dịch nắm thắt lưng trực tiếp ngồi trên người hắn, mà côn th*t còn chưa rút ra. Vương Dương nhăn mày, hai mắt đã nhắm lại, có thể cảm giác được mạch đập của thứ đó, cậu khó chịu giật giật thân thể, mở miệng nói.
“Buông…” Hiện tại cậu chỉ muốn ngủ một giấc.
“Vương Dương, còn chưa chấm dứt.” Đôi môi hoàn mỹ hôn lên tóc mai ướt đẫm của Vương Dương, hắn nhấc hông cậu lên, khiến dương v*t chậm rãi rời khỏi cúc hoa, rồi đột nhiên mạnh đè thân thể cậu xuống dưới.
“…ư á…”
Đương to lớn từ đầu tới gốc đều vùi vào thân thể Vương Dương. Cậu khó chịu thở hồng hộc, cảm nhận thứ kia sống lại nhảy lên bên trong.
Vương Dương cả người mệt lả, nhắm mắt lắc đầu, cắn răng chửi Tiếu Dịch.
“XXXX! Tôi nói là không…không cần nữa….ư…XX!”
Tiếu Dịch mặc kệ Vương Dương mắng, trực tiếp dùng hành động nâng lên thân thể cậu rồi lại đè xuống. Vương Dương đã bị hắn đâm đến thói quen, bao vây thứ của hắn. Hắn hưởng thụ bên trong Vương Dương cho hắn khoái cảm và thỏa mãn.
Bị Tiếu Dịch lăn qua lăn lại, Vương Dương chỉ có thể thầm bực mình và hối hận. Vì sao gặp thể thực nghiệm không giống người thường này? Sức chịu đựng cũng khác người, đến cuối cùng chính là mình xui xẻo.
………………………
Qua thật lâu về sau, Kiều Phi Vũ đã chờ đến mất kiên nhẫn. Cho dù gã không lên lầu cũng nghe rõ bên trên cách âm không tốt, tiếng thở dốc rên rỉ. Gã rất muốn đi lên quấy rầy, hỏi xem hai người kia đến khi nào mới rời đi được.
Nếu phải làm thì rời khỏi chỗ này đã, vì sao phải ở trong này làm? Gã bị thanh âm kích thích đến nóng cả người. Kiều Phi Vũ thầm nghĩ mau chóng rời khỏi đây, vào thành thị tìm vài người giải tỏa lửa nóng trong người.