Tang Thế Tình Nhân
Chương 2123 : Động tâm chỉ cần một cái chớp mắt
Ngày đăng: 03:27 19/04/20
Một giấc này ngủ vô cùng sâu, vô cùng thoải mái, Đường Miểu ngáp một cái, mở mắt ra, nhìn bầu trời trên đỉnh đầu mới phát hiện đã xuống xe lửa, nhưng sao cậu có cảm giác như mình đang treo giữa không trung ta?
"Tỉnh?"
Một giọng nói trầm thấp từ tính vang lên từ phía trên, Đường Miểu ngẩng đầu, không hề được báo trước mà giao phải một đôi mắt thâm thúy. Đôi mắt này, tựa như vực sâu không thấy đáy, trong nháy mắt, linh hồn dường như cũng thất thần vài giây, giống như chỉ hơi không cẩn thận thôi, cậu sẽ bị hút hết vào đó. Nhiệt độ truyền đến từ lồng ngực áp sát người xuyên qua cả mấy lớp quần áo, Đường Miểu thấy mình như phát sốt, toàn thân chỗ nào cũng nóng, tim ngừng đập vài giây, đột ngột lệch khỏi tần suất thường ngày, thình thịch thình thịch, như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Móa! Cảm giác này không phải chỉ khi đối mặt với người trong lòng mới có sao?
Không thấy cậu đáp lại, gương mặt nam nhân đang ôm Đường Miểu hiện lên một tia nghi hoặc, đuôi lông mày khẽ nhướn, ánh mắt đánh giá kỹ mặt cậu.
"Không thoải mái?"
Đường Miểu trong lòng vừa sợ vừa rối, vô ý thức nhìn y cười cười, cánh tay vô cùng tự nhiên quàng lên cổ cha, định giải thích mình thật sự không sao, bỗng nhiên cứng đờ, sắc mặt tái nhợt. Cậu không phải một thằng nhóc mười sáu tuổi chân chính, hiểu rất rõ việc tim đập nhanh như vậy khi đối mặt với một người, còn muốn chạm vào người đó là xảy ra chuyện gì. Nhưng mà, chuyện này có thể sao? Người này không chỉ là một người đàn ông, mà còn có quan hệ huyết thống với cậu. (tốc độ nhận ra tình cảm thần tốc quá =]]]]])
Khóe mắt liếc qua thấy chung quanh đầy người, giờ mới nhớ mình hiện tại đang trong tình huống nào, mau chóng nhảy xuống: "Cha, đến rồi hả? A...!"
Bàn chân đau như bị kim đâm khiến cậu suýt nữa quỳ luôn xuống đất, may mà Đường Tư Hoàng kịp thời ôm lấy cậu, rồi lần nữa ôm lên.
Đường Miểu tâm tình vừa bình tĩnh nhất thời lại loạn lên.
Đường Hâm bĩu môi khinh bỉ nhìn Đường Miểu, Đường Miểu lại làm như không thấy, lúc này mới ý thức được chân mình để trần, còn bị ôm ngang, vừa xấu hổ lại buồn bực không thôi: "Cha, chân con sao đau như vậy?"
Đường Tư Hoàng nhìn chân của cậu, ôm cậu đi về phía trước: "Mụn nước trên chân con đều bị bể rồi, đã bôi dược."
"Ai bôi?" Đường Miểu thuận miệng hỏi.
Đường Miểu và Đường Tư Hoàng ở trong một trong hai phòng chính, Đường Hâm và Đường Văn thì chiếm phòng còn lại, Đường Võ và Đường Thất một phòng, Đường Xuân ở cùng Xuân thẩm, Đường Nhất ở cùng Đường Tam, Trương Vọng thì với Phùng Dã. Toàn bộ sách trong thư phòng đều được chuyển lên gác, sửa lại thành phòng ngủ. Mọi người đều ở trên lầu, phòng người hầu ở lầu dưới làm thành phòng trực, mỗi tối có thể đều phải sắp xếp người trực đêm.
Đường Tư Hoàng nhìn bộ dáng vô cùng hứng thú với nhà mới của mọi người, phân phó: "Đường Văn, cậu cùng Trương Vọng, Phùng Dã tới nhà ga mang đồ của chúng ta về đây. Nếu Trần Lập và thuộc hạ của anh ta rảnh thì mời bọn họ 6 giờ 30 tới ăn cơm chiều."
"Vâng, chúng tôi đi đây."
Sau khi dọn dẹp, Đường Xuân cùng Đường Võ bớt chút thời gian ra ngoài một chuyến, mua vài bộ chén đĩa cùng ly tách các loại. Tối sẽ đãi khách nên cần dùng tới. Đã tính ở lâu, thì những thứ này ắt hẳn không thể thiếu.
Đường Miểu lại để Đường Tư Hoàng cõng mình lên lầu, bố trí phòng của bọn họ.
Đường Miểu đứng ở cửa phòng cả buổi không nhúc nhích. Kế đến, cậu thật sự phải ở chung ở cha? Có khi nào cậu sẽ chịu không được mà ra tay với cha không? Đường Miểu ôm mặt, không quá tin tưởng vào lực tự chủ của mình. Vừa rồi lúc Đường Tư Hoàng cõng cậu, trong lòng cậu cứ luôn có một loại xúc động, muốn cọ cọ hoặc đưa lưỡi ra liếm vành tai y, phải cố lắm cậu mới khống chế được mình đó. T.T (gahhhh!! Em làm tỷ mất mặt quá tiểu Miểu!~ *đập đầu vào tường*)
Đường Miểu biết rõ tính hướng củamình, cậu đã từng xem AV, Âu, Á có đủ, từng thẩm du tinh thần về nữ minh tinh mình thích, thậm chí còn DIY với mỹ nữ trên tạp chí, nhưng bây giờ cậu lại thích một người đàn ông, nghiêm trọng hơn chính là — người này là cha cậu! Đường Miểu nhịn không được gào thét trong lòng một tiếng. Đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì a? Hình như từ khi cậu bắt đầu trọng sinh, mọi thứ cũng đã đổi khác. Nếu so với những may mắn trong tiểu thuyết, bàn tay vàng nhân vật chính mở rộng, cậu không nghi ngờ gì chính là tên bi thúc nhất. Đương nhiên, có thể trọng sinh, còn có được một cái không gian không gì sánh được, cậu thật sự rất cao hứng. Nhưng tại sao lại gặp tận thế? Gặp tận thế còn chưa tính, cớ sao lại đi yêu một người? Yêu một người chưa nói, tại sao người nọ lại là đàn ông? Yêu đàn ông thì thôi đi, vì sao con mẹ nó lại là đơn phương thầm mến? Đơn phương thầm mến cũng được đi, nhưng tại sao người đó lại là cha cậu!!!!
—————————
Carly: tiểu Miểu số nhọ =))))))) em nó bấn loạn trong lòng nhìn vui vồn =))))
Àh mà watt của ta nó bị gì ấy, mỗi lần cập nhật bộ này là nó lại bị dính chữ -_- sửa hết thì mệt lắm, ta chỉ tách đoạn đc thôi nên có thấy thì mng thông cảm nhá:)
**********************************