Tang Thế Tình Nhân
Chương 2150 : Gặp mưa (2)
Ngày đăng: 03:28 19/04/20
Để Đường Hâm ở lầu hai canh chừng, sau khi xuống lầu, Đường Miểu nhìn đồng hồ, thấy cũng gần tới giờ cơm, cầm đèn pin định ra sau nhà.
"Đi đâu?" Đường Tư Hoàng chú ý tới tiếng động bên cậu.
"Nông thôn ở đây không phải đều có hầm sao? Con đi tìm xem."
Đường Tư Hoàng nhìn ra ngoài, mưa vẫn to như thế, không hề có dấu hiệu nhỏ đi, mày nhíu lại.
"Đường Văn Đường Thất đi đi. Tối nay ăn mì sợi."
"Tôi đi chuẩn bị." Phùng Dã tìm bao mì sợi và gia vị trong ba lô.
Đường Miểu ngạc nhiên nhìn Đường Tư Hoàng, cũng không kiên trì, đi tới bên cạnh y ngồi xuống, thấy ấm hơn rất nhiều, sau đó bỏ tay mình vào lòng bàn tay to lớn của Đường Tư Hoàng. Thích một người chính là vậy, với Đường Tư Hoàng, dù là thầm mến, cậu vẫn luôn không kìm lòng được mà muốn thân cận y, hoàn toàn không có ý thức — lo lắng hành động của mình có quái dị hay khiến người khác chú ý hay không.
Ánh sáng đèn pin chỉ chiếu một diện tích nhỏ trong phòng, Đường Văn trong lúc vô tình nhìn thấy cha con hai người nắm tay nhau, lại nghĩ là Đường Miểu đang làm nũng.
"Sao lạnh như vậy?" Đường Tư Hoàng nắm chặt tay cậu, khẽ nhíu mày.
"Để một lúc thì hết thôi."
Đường Tư Hoàng xoa xoa tay cậu, khẽ siết chặt, rồi nhét tay cả hai vào túi áo khoác.
Đường Văn và Đường Thất thật sự phát hiện ra được một cái hầm, tìm được trong đó vài củ khoai tây, bắp cải và ba trái bí đao lớn. Ba trái bí cộng lại nặng chừng 50~60 cân.
Đường Miểu và Đường Tư Hoàng đã làm xong dưa muối, rau ngâm và rượu nho, lần ra ngoài này, Đường Miểu đã cho mỗi người một hũ rau ngâm thịt bò, giờ ăn cùng sợi mì nóng hổi, liền ra một mùi vị khác, mọi người đều ăn rất ngon miệng.
Chỉ một lúc sau, có người gõ cửa.
Đường Tư Hoàng ra hiệu bảo Phùng Dã mở cửa.
Đường Lập Quang vừa bước vào, đã nhìn thấy hai con chó hung mãnh một trái một phải đứng cạnh cửa, hung ác nhìn lão, mà Đường Tư Hoàng thì đang ngồi trên sofa ở gian chính, chân bắt chéo, dù bận vẫn ung dung nhìn lão, thần sắc lạnh nhạt. Bốn người Đường Văn, Đường Thất, Phùng Dã và Đường Hâm hai trái hai phải đứng sau lưng Đường Tư Hoàng.
"Tư Hoàng, quả nhiên là con. Tối qua ta có thấy xe bọn con, còn đoán không biết phải con không." Đường Lập Quang vẻ mặt hòa ái đi tới, nhưng không đến gần.
Mâu quang Đường Tư Hoàng thoáng lóe lên, mỉm cười, ra hiệu mời ngồi, ngữ khí cũng cực kỳ "thân thiết": "Ra là Đường lão gia tử, mời ngồi. Thật không ngờ đến đây còn gặp được ngài, thế đạo bây giờ, sao lão gia tử còn phải tự mình chạy ra ngoài vậy? Thân thể quan trọng hơn, việc nhỏ này giao cho hậu bối làm là được rồi."
"Mày có ý gì?" Con trai thứ hai của Đường Lập Quang Đường Bính Sâm mặt mày lập tức trầm xuống, hung ác trừng Đường Tư Hoàng.
Đường Tư Hoàng khẽ cười, ý tứ không rõ. Đường Lập Quang vốn có hai thằng con trai, con trai trưởng Đường Bính Thần, hai năm trước đã chết do gặp tai nạn khi lái xe trong tình trạng say rượu; con trai thứ Đường Bính Sâm, lớn lên thân cao sức lớn, tướng mạo khá khí phách nhưng lại là một tên vô dụng không ngóc đầu nổi. Bằng không, Đường Lập Quang tuổi đã một bó lớn như vậy cũng không cần phải mang thuộc hạ chạy đôn chạy đáo khắp nơi.
"Đa tạ Đường tiên sinh đã quan tâm đến lão gia tử chúng tôi. Nếu không phải vì đại sự, lão gia tử đương nhiên không cần phải tự thân ra mặt. Đám tiểu bối chúng tôi còn phải học hỏi nhiều." Người nói là một thanh niên đứng bên phải Đường Lập Quang, Từ Hổ. Từ Hổ chỉ mới hai mươi tám, nhưng từ lúc mười hai tuổi đã theo bên người Đường Lập Quang. Gã tuy còn trẻ nhưng tâm cơ lại sâu, đủ tâm ngoan thủ lạt, là một nhân vật khó giải quyết. Lúc còn ở G thị, rất nhiều người trong giới hắc đạo đều cho rằng cậu ta chính là người tiếp quản kế tiếp của Phi Long bang Đường gia, chỉ tiếc Đường Lập Quang lại chỉ một lòng muốn con mình kế thừa sự nghiệp.
"Lời này sai rồi." Đường Tư Hoàng vẫn bình tĩnh như thường ngày, "Tự mình làm chẳng phải tốt hơn sao, người trẻ tuổi vẫn nên tự mình thể nghiệm mới có thể học được thứ gì đó. Chúng tôi đang dùng bữa, nếu các vị đây không có chuyện gì thì..."
Vẻ mặt Đường Lập Quang vẫn cười, nhưng mắt lại láo liên khắp nơi. Lão biết rõ người ra ngoài lần này của quân đoàn hoa quả còn có Đường Miểu và Đường Võ. Hai người này nhất định là ở lầu hai.
"Tư Hoàng hiền chất, con thật hài hước, vừa rồi Từ Hổ cũng nói rồi, ta lần này tới đây là có chuyện muốn làm. Sao không thấy Đường Miểu? Nhóc con đó tuy có địch ý với ta nhưng ta vẫn rất thích nó a."
Ánh mắt Đường Tư Hoàng trầm xuống, nụ cười nhạt tăng thêm vài phần băng lãnh.
*******************************