Tang Thế Tình Nhân
Chương 2152 : Tin tức kinh người
Ngày đăng: 03:28 19/04/20
Gần hai tiếng sau, mấy người Đường Văn mới trở về, mang theo không ít thứ tốt, chủ yếu là gạo, thịt khô và lạp xưởng các loại. Người dưới quê đều có thói quen trữ thịt khô. Càng may hơn nữa là, Đường Thất tìm được mấy luống rau ở sân trước của một căn nhà ngói. Đó có lẽ là nơi ở của một ông lão, bình thường sống nhàn hạ nên biến toàn bộ sân trước thành vườn rau, có cà tím, ớt xanh, cải thìa và bó xôi. Vì mấy hôm nay mưa to nên không ít rau bị dập nát, Đường Thất đem mấy cái không bị hư về.
"Nhóc, tối nay ăn lẩu đi? Dù sao đống rau này cũng không để lâu được." Đường Hâm chạy vào bếp, đầy tinh thần nói.
"Được thôi, tí nữa anh đi ngâm rong biển khô, nấm hương khô với miến khoai lang đi." Đường Miểu lau nước trên tay.
"Anh?" Đường Hâm chỉ vào mình.
"Đúng thế."
Đường Hâm đành nhận mệnh gật đầu: "Được rồi, anh làm. Ngâm trong nước là được chứ gì?"
Mọi người đều cười rộ lên.
Buổi chiều, cơn mưa xối xả vẫn không có dấu hiệu dừng lại. Đường Miểu dứt khoát đi làm cơm tối sớm, ăn xong thì nghỉ sớm luôn.
Làm lẩu rất đơn giản, Đường Miểu trực tiếp lấy ra một nồi lẩu hai ngăn từ trong balô. Trừ Đường Tư Hoàng, chẳng ai biết tại sao cậu đi làm nhiệm vụ còn mang cái này theo.
Bàn ăn đem đặt ra giữa phòng, bật bếp cồn lên, sau khi nước sôi thì bỏ nguyên liệu vào nồi. Lát bí đao, lát khoai tây, cải trắng, lá cải xanh, cải thìa, rau chân vịt, cà tím, thịt khô cắt miếng, lạp xưởng, xúc xích, rong biển, nấm hương, miến khoai lang và bún đã được rửa sạch bày hết lên bàn. Sau khi nước sôi lần nữa, thì bỏ bí đao, lát khoai tây, cải trắng, thịt khô, lạp xưởng, rong biển, miến khoai lang lâu chín vào trước, đợi đến lúc sôi bùng bục lên thì mới nhúng rau cải thìa vào. Mùi thơm nhanh chóng bốc lên tỏa khắp phòng.
"Gâu gâu..." Hắc Uy vốn đang ăn ngon lành, đột nhiên hướng ra ngoài cửa sủa to lên.
Chỉ một lúc sau, tiếng gõ cửa vang lên. Mưa rơi ào ào, nếu không phải có Charles và Hắc Uy sủa gọi, thì hoàn toàn không hề nghe thấy tiếng đập cửa.
"Đường Thất, ra xem."
Cửa vừa mở ra, thì thấy một đám chừng bảy tám người ướt sũng đứng đó. Toàn bộ nam nhân đều mặc đồng phục, sắc mặt mệt mỏi, môi bị mưa thấm đến mọc lên một lớp da trắng.
"Các vị, xin giúp đỡ. Có thể cho chúng tôi vào sưởi ấm không?"
Đường Miểu ho nhẹ một tiếng, nhìn về phía trước, nhỏ giọng nói: "Cha, sao con cảm thấy cha đặc biệt...khoan dung với Hắc Lang?"
Trong mắt Đường Tư Hoàng lập tức tràn ngập ý cười, khóe môi cũng câu lên, vẫn nhìn cậu chăm chú: "Vì ta trả lời vấn đề của hắn? Nên con có loại cảm giác đó? Con thấy vì bọn họ từng đối đầu với chúng ta nên chúng ta lẽ ra phải không đội trời chung với bọn họ?"
"Cũng không phải." Đường Miểu vô thức đạp ga, nói đầy hùng hồn lý lẽ, "Ít nhất phải giữ khoảng cách với hắn ta, để đảm bảo an toàn."
Đường Tư Hoàng không nói gì, quay đầu lại nhìn về trước, ý cười trên mặt ngày càng đậm.
Đường Miểu bị y cười đến hoảng hốt không thôi.
Đường Hâm ngồi băng ghế sau nghe được lời cậu thì cười một tiếng, nói: "Đường Miểu, em không hiểu sao? Trong thương giới có một câu nói: không có bằng hữu vĩnh viễn, cũng không có kẻ thù vĩnh viễn. Cũng có câu khác: nhiều kẻ thù không bằng nhiều thêm một người bạn. Papa đương nhiên không làm bạn với Hắc Lang đội, cũng không cần làm địch với hắn. Dù sao chúng ta đều ở cùng một căn cứ, cúi đầu không thấy ngẩng đầu thấy. Hiểu không?"
Đường Miểu mặt cười nhưng trong mắt không hề có ý cười, không lên tiếng đáp lại. Mấy cái này đương nhiên cậu hiểu, lời cậu vừa nói bất quá chỉ là lấy cớ thôi. Cậu là không thích cha tiếp xúc với Hắc Lang (không phải Hắc Lang đội), cứ như bọn họ mới là kỳ phùng địch thủ, đều là...người thông minh như nhau. Cảm giác này làm cậu rất không thoải mái. Là cậu quá ích kỷ sao? Dù cha và cậu có ở cùng nhau, cậu cũng không thể ngăn cha kết giao bằng hữu được a? Huống hồ, hiện tại cậu chỉ là con cha...chỉ thế thôi.
Lúc gần đến D thị, Hắc Lang đội lần nữa cho xe chạy song song với xe của Đường Miểu.
"Đường lão đại, phía trước là D thị. Hai đội chúng ta hợp tác thế nào?"
Đường Miểu phiêu mắt liếc gã một cái. Gác một tay lên cửa xe, bộ tưởng làm thế nhìn ngầu lắm sao?
"Chủ ý không tồi. Cụ thể thế nào?" Đường Tư Hoàng buồn cười nhìn Đường Miểu, nhanh chóng thu tầm mắt lại, không ai chú ý thấy ánh mắt của y lướt qua người Đường Miểu.
Hắc Lang trên đường đi đã nghĩ kỹ vấn đề này, lập tức trả lời: "Chúng tôi tổng cộng có 23 người, sau khi tìm được công ty sản xuất hạt giống kia thì chia làm ba đội, hai đội thì dụ tang thi sang hai hướng khác nhau, đội còn lại thì vận chuyển hạt giống."
********************************