Tang Thế Tình Nhân
Chương 3185 : Giao chiến với dị năng giả
Ngày đăng: 03:28 19/04/20
Mọi người kiểm tra mới phát hiện bếp đã tắt lửa rồi.
Đường Nhất hận không thể đập chết chính mình, xấu hổ nói: "Tiên sinh, thật xin lỗi. Tôi đã quên kiểm tra xem còn bao nhiêu ga." Vừa rồi hắn quá hưng phấn.
Đường Tư Hoàng nhướng mày nhìn hắn, chỉ vài giây trầm mặc lại khiến bọn Đường Võ có chút kinh hãi, không dám lên tiếng. Đường Tư Hoàng chưa bao giờ bạc đãi đám thuộc hạ bọn hắn, nhưng lúc cần nghiêm khắc thì tuyệt không nương tay. Sai lầm của Đường Nhất hôm nay tuyệt đối không phải cái sai nhỏ. Phải biết, trong tình cảnh tận thế hiện tại, bất kỳ sai lầm nhỏ nào trong ngày thường cũng đều có thể hại chết chính mình, thậm chí là đồng bạn xung quanh.
Trong lòng Đường Nhất hiểu rõ, cũng không có ý ngụy biện cho mình, im lặng chờ Đường Tư Hoàng xử lý.
Đường Miểu kéo tay Đường Tư Hoàng, lúc này Đường Tư Hoàng mới dời ánh mắt đi, lạnh nhạt nói: "Tới đi."
Đường Nhất thầm tự nhắc nhở mình nhất định không thể tái phạm cùng một sai lầm thế này, sau khi Đường Tam đặt một cái giá đỡ trên đống lửa thì nhanh nhẹn bắt nồi lên.
Đường Tam vỗ vỗ vai Đường Nhất, Đường Nhất cười lại với hắn.
Khoảng chừng 20 phút sau, mùi cơm thơm nứt mũi bốc lên tỏa khắp trong không khí. Trên mặt mọi người đều hiện lên ý cười. Đường Nhất cầm lấy chồng chén đã chuẩn bị từ lâu, bới cho mỗi người một chén lớn. Không có đồ ăn cũng chỉ có thể chấp nhận.
Nuốt cơm nóng vào bụng, dạ dày liền cảm thấy thoải mái, cả người cũng dần ấm lên.
Đường Võ lắc đầu thở dài: "Lần này thật sự là thất sách. Tôi quyết định về sau mặc kệ là đi đâu đều sẽ mang theo rau ngâm tiểu thiếu gia và Xuân thẩm làm trên người."
Bọn Trương Vọng nghĩ tới mỹ vị của rau ngâm, không khỏi đều nuốt nước miếng.
Đường Miểu thầm lắc đầu. Lần này mọi người xem như khôn ra một chút.
Lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền tới một trận ầm ĩ.
"Rầm rầm rầm —" sau ba tiếng đập cửa liên tiếp, bên ngoài loáng thoáng truyền tới tiếng nói.
"Đám tang thi đều vây ở đây, bên trong nhất định có người."
"Tiên sinh?" Tất cả đều nhìn về phía Đường Tư Hoàng.
Đường Võ lên tiếng: "Dứt khoát đừng lên tiếng, cứ vờ như không có người, người bên ngoài không nghe thấy tiếng thì sẽ rời đi thôi."
"Tha cho tôi đi...tôi không dám nữa..." Băng hệ dị năng giả lạnh run cầu xin tha thứ.
"Đi!"
Đường Tư Hoàng ra lệnh một tiếng, Đường Nhất và Đường Tam đi đầu mở đường, một cước đá văng cái ghế chặn cửa, đánh bay vài con tang thi, dưới chân cũng không dừng lại, nhanh chóng phóng tới xe của mình. Đường Tư Hoàng và Đường Miểu được bao ở giữa, Đường Võ áp giải gã băng hệ dị năng giả và Trương Vọng cùng nhau bọc hậu.
Mấy con tang thi đuổi theo phía sau bọn họ không bỏ, vài con khác thì bị hai thi thể trong nhà ăn hấp dẫn, nằm rạp dưới đất gặm cắn "mỹ vị".
Sau khi Đường Võ lên xe thì đẩy tên băng hệ dị năng giả ra ngoài, mặc cho gã tự sinh tự diệt.
Hai chiếc xe lao đi nhanh như chớp.
Đường Miểu lúc này mới có cơ hội kháng nghị: "Cha, lần sau đừng ngăn con lại, con không kém hơn mọi người!"
"Ừ."
Thái dương Đường Miểu giật giật vài cái. Cái câu trả lời tùy tiện thế này là ý gì nha?
"Cha, con nghiêm túc đó!"
Đường Tư Hoàng cũng "nghiêm túc" trả lời: "Đối phương sáu người, bên chúng ta tính ra có tám cao thủ, nhiều hơn hai, không cho con ra thì để ai?"
Đường Miểu thất bại thở dài một hơi, cúi đầu nhìn cái thân hình nhỏ nhắn của mình. Được rồi được rồi, cậu tạm thời chấp nhận lời giải thích này. Tới lúc nàp cha mới không xem cậu như con nít nữa đây? Trong lòng cậu bỗng nảy ra một ý nghĩ tà ác: có phải để cha nhìn kỹ cơ thể rắn chắc của cậu rồi thì cha sẽ tin cậu không?
—————————————
Không, cha cưng sẽ ăn luôn cưng =.,=
******************************