Tang Thế Tình Nhân
Chương 3198 : Đường Hâm kỳ quái
Ngày đăng: 03:28 19/04/20
Trong lòng Đường Miểu đang cân nhắc xem nên nói với Đường Hâm thế nào thì được, cứ cho là mình không ngủ được, nhưng không bao lâu sau đã mất đi ý thức. Một lần ngủ này là ngủ thẳng tới tối. Đường Tư Hoàng vậy mà vẫn nằm với cậu, chỉ là đã mặc quần áo, ngồi ở đầu giường lật tạp chí ra xem.
"Tỉnh? Muốn ngồi dậy không?" Đường Tư Hoàng khẽ cười, cúi đầu hôn một cái lên môi cậu.
Đường Miểu cảm thấy, từ sau khi làm chuyện kia lần thứ hai, bầu không khí giữa cậu và Đường Tư Hoàng đã chính thức lên đến một mức độ hài hòa nào đó, có lẽ là do đã thổ lộ tâm tình đi. Cậu có thể cảm nhận được sự sung sướng tỏa ra từ người Đường Tư Hoàng, tin rằng Đường Tư Hoàng cũng có thể cảm nhận được niềm vui sướng nơi đáy lòng cậu. Việc xác định tình cảm đã khiến cho trên người hai người có nhiều thêm một phần trầm tĩnh.
"Đương nhiên phải dậy, nếu không, không biết mọi người có nghĩ lung tung không." Đường Miểu liếc mắt nhìn bầu trời mờ tối ngoài cửa sổ, "Cha vẫn luôn ở trong đây?"
"Ừ. Có đói không, cơm tối đã làm xong rồi. Cần ta giúp đỡ không?" Đường Tư Hoàng cầm đồ của cậu tới. Tầm mắt dừng lại trên môi Đường Miểu, nhịn không được lại sáp tới hôn.
"Con có thể tự làm." Đường Miểu vừa mặc quần áo, vừa tự cảm nhận coi sao. Cả người vẫn còn nhức, phía sau cũng không thoải mái lắm nhưng là chuyện tất yếu nên cậu không để ý lắm. Về sau có cơ hội, cậu nhất định cũng phải để Đường Tư Hoàng nếm thử tư vị này.
Nghĩ đến đây, cậu lườm Đường Tư Hoàng một cái.
Đường Tư Hoàng chú ý thấy phẫn uất trong mắt cậu, nghĩ tới cái gì đó, chợt nở một nụ cười nghiền ngẫm.
Đường Miểu mặc quần áo vào, vào phòng tắm soi gương, cố ý nhìn phần da để lộ ra ngoài của mình, chủ yếu là cổ, nhìn mấy dấu hôn tím tím đỏ đỏ, hơn nữa môi cũng hơi sưng. Thoáng nhìn qua người đàn ông bình thản tựa lên cửa xuất hiện trong gương, cậu tức giận liếc y một cái.
Đường Tư Hoàng không nói gì, chậm rãi kéo cổ áo mình ra. Đường Miểu lập tức không còn lời gì để nói, trong mắt hiện ra vài phần kinh ngạc. Trên cổ Đường Tư Hoàng không khá hơn cậu bao nhiêu, trước đó cậu thật sự kịch liệt vậy sao?
Đường Tư Hoàng thấy được vẻ nghi ngờ trong mắt cậu, bình tĩnh nói: "Không thể nào tự mình cắn được."
Đường Miểu có chút bối rối, nahnh chóng ra khỏi phòng tắm, tìm một cái khăn choàng cổ trong tủ quần áo quấn lên. May mà hiện tại là mùa đông, choàng khăn quàng cổ cũng không làm người ta chú ý.
Dùng bữa sáng xong, Đường Tư Hoàng bảo Đường Nhất và Trương Vọng vào kho hàng lấy đồ.
Tiếp nhận nhiệm vụ có tính khiêu chiến và nguy hiểm cao là nhất định nhưng Đường Tư Hoàng dĩ nhiên sẽ không để tất cả đi chịu chết. Thời gian này, quân đoàn hoa quả bọn họ đã tích lũy không ít "của cải", vì thế có đủ điều kiện để chuẩn bị trang bị đầy đủ cho mỗi người, trong đó quan trọng nhất là áo chống đạn, mặc bên dưới áo lông, có thể tăng lên không ít cảm giác an toàn.
Ba người Đường Xuân, Đường Võ, Phùng Dã bị thương, đường và Đường Thất ở nhà canh, Xuân thẩm thì không cần phải nói, làm nhiệm vụ chỉ có Đường Miểu, Đường Tư Hoàng, Đường Hâm, Đường Nhất, Đường Tam và Trương Vọng, còn có Charles và Hắc Uy.
Đường Miểu, Đường Hâm và Đường Tư Hoàng ngồi cùng một chiếc xe. Đây vốn là cơ hội tốt để Đường Miểu nói chuyện với Đường Hâm, bất quá Đường Miểu lo lời mình nói ra sẽ ảnh hưởng tới cảm xúc của Đường Hâm, nếu gặp phải tang thi trong lúc tâm trạng không ổn, ngược lại sẽ mang tới nguy hiểm cho Đường Hâm. Nên Đường Miểu định sau khi nhiệm vụ kết thúc mới nói chuyện với Đường Hâm.
Ba người ngồi trong xe, bầu không khí có chút quỷ dị.
Chỉ là mình Đường Tư Hoàng như chẳng cảm giác được gì cả, vững vàng lái xe, dừng lại trước Tòa hành chính.
Sáu người cẩn thận tìm kiếm, chọn được một nhiệm vụ phù hợp — đến nhà máy phân hóa học ở Lân thị mang một lượng lớn phân bón hóa học về. Mùa xuân sắp tới, căn cứ đang cân nhắc đến chuyện gieo trồng, phân bón dĩ nhiên không thể thiếu. Đến lúc chính thức gieo trồng mới nghĩ tới phân bón thì sẽ chậm trễ.
Đường Miểu đối với việc này có một loại bất đắc dĩ không biết phải nói gì, căn cứ có thể nghĩ tới chuyện gieo trồng cho thấy tầm mắt của cao tầng căn cứ vẫn còn biết nhìn xa, nhưng vấn đề là, tương lai có chỗ nào để trồng sao? Căn cứ lớn thế này, căn bản không có quá nhiều không gian có thể sử dụng. Mà nếu trồng ngoài căn cứ, ai sẽ nguyện ý ra ngoài uy tang thi?
Bất quá, quyết định của bên trên bọn họ không có quyền can thiệp, cái bọn họ cần chỉ là tính khiêu chiến của nhiệm vụ này.
************************