Tang Thế Tình Nhân
Chương 3211 : Trên đường
Ngày đăng: 03:28 19/04/20
Hạ quân trưởng cười sang sảng, tò mò quan sát Đường Miểu: "Không dám, không dám. Cậu đây hẳn là tiểu thiếu gia nhà anh? Quả là anh tuấn hữu lễ. Tôi không chỉ một lần nghe thấy người ta nói tiểu thiếu gia đây rất được Đường đội trưởng cưng chiều."
Đường Miểu khách khí gật đầu với lão: "Hạ quân trưởng, ngài ngàn vạn lần đừng nói thế, không thì anh trai tôi nghe được sẽ ganh tị đấy." Cậu vừa rồi không chuyên tâm vào câu chuyện mà là đánh giá thành phố này. Một thành phố hoang vu — đây có lẽ là ấn tượng đầu tiên của mọi người đối với thành phố này. Vì không có người chỉnh lý nên cỏ dại mọc lên um tùm thành từng bụi; cây cối không được cắt tỉa, cành cây chỉa ra xung quanh, xanh um một mảnh. Đám chó hoang mèo hoang thỉnh thoảng chạy ngang qua từ trong bụi cỏ, thân hình gầy yếu gần như sắp không chống đỡ được cong lại bật nhảy, ánh mắt lạnh lùng không để tâm liếc qua mấy người trước mặt, chậm rãi rời đi, thân hình đen tuyền chạy đi càng lúc càng xa.
"Ha ha ha..." Hạ quân trưởng cười to, chuyển qua Đường Tư Hoàng, "Phía sau là Tiếu đội trưởng của Hồ Đồ đội sao? Các cậu tới thật đúng lúc. Bây giờ đám tang thi đều trở nên rất lợi hại, khi đi qua thành phố này, nhất định nguy hiểm chập chùng. Đường đội trưởng, chúng ta cần hợp tác lại a."
"Hẳn phải thế." Đường Tư Hoàng sảng khoái đáp ứng, "Hợp tác cụ thể thế nào, không biết Hạ quân trưởng có đề nghị gì không?"
Hạ quân trưởng trầm ngâm một lúc rồi nói: "Vì đội của chúng tôi quá dài, tốc độ đi tất sẽ không nhanh, cho nên phía sau cần có một lực lượng hỏa lực mạnh để bọc hậu. Đường đội trưởng, cậu xem thế này được không, đoạn đường này quân đội chúng tôi bọc hậu, quân đoàn hoa quả và Hồ Đồ đội đi dẫn đầu. Thế nào?"
Đường Tư Hoàng cười nói: "Hạ quân trưởng am hiểu sách lược, nói có lý. Vậy cứ định như thế."
Từ tuyến đường trên cao nhìn xuống dưới đường, tang thi trong thành phố không biết có phải vì tiếng động bên này không mà bắt đầu xôn xao, bóng người khắp nơi di di chuyển chuyển. Hai người Đường Tư Hoàng và Đường Miểu nhanh chóng trở về xe mình.
"Thế nào?" Tiếu Hồ Lâm ló đầu ra hỏi, vì có Đường Tư Hoàng xuất mã nên vừa rồi hắn mới không xuống xe.
Đường Tư Hoàng nói ngắn gọn: "Chúng ta đi đầu, bọn họ bọc hậu."
Lý thái thái nhướng mày, phẫn nộ trầm giọng nói: "Cái gì? Thế chẳng phải bảo chúng ta đi trước dò "mìn" sao?"
"Gấp gì chứ? Đường đội trưởng cũng không phải loại người để mình chịu thiệt." Tiếu Hồ Lâm không có hành động gì, nhìn Đường Tư Hoàng cười nói.
Tiếu Hồ Lâm chỉ thấy răng mình chua đến đau.
Tiếc là, sau khi chiếc thứ hai của đội Tiếu Hồ Lâm bơm đầy dầu thì không còn nữa. Tiếu Hồ Lâm cũng không thất vọng, dù sao cũng đã chiếm tiện nghi được rồi.
Cửa hàng tiện lợi sớm đã bị quét sạch, chỉ còn lại một ít thùng không và túi rỗng dưới đất, cùng một vài công cụ sửa xe. Lần này Hạ quân trưởng học khôn, để thuộc hạ gom hết mấy công cụ sửa xe còn sót lại. Nhóm Đường Miểu không kiếm được gì cả.
Vì nhân số quá nhiều, cửa hàng tiện lợi cỡ nhỏ không thể chứa hết được. Hạ quân trưởng cho người đậu xe tải lớn thành một bức tường hình cung, lại phái đi vài dị năng giả lợi hại ra gác đêm. Trạm xăng dầu này nằm ở nơi thôn quê, người vốn thưa thớt. Nếu bọn họ không gây ra tiếng động gì lớn thì sẽ không có gì nguy hiểm.
Bữa tối vẫn là mì sợi, sau khi ăn xong, Đường Tư Hoàng cho Đường Văn, Đường Hâm và Đường Thất ba người ra gác đêm, sau đó cùng Đường Miểu vào xe, cả hai tiến vào không gian.
Vừa vào không gian, Đường Tư Hoàng liền ôm lấy Đường Miểu hôn lên. Lúc tay Đường Miểu nắm chặt lấy cánh tay y, y cũng đã rất muốn cậu rồi, thật vất vả đợi cho tới bây giờ, còn bảo y nhẫn nữa là tuyệt đổi không thể.
Trong không gian cũng tối đen, hai người đứng trước nhà trúc, hôn đến khó buông khó phân. Đường Miểu nhanh chóng bị gợi ra nhiệt tình, nhắm mắt lại, miễn cưỡng đẩy Đường Tư Hoàng ra: "Ưm...cha...mới ăn xong không nên...lập tức...vận động kịch liệt...ân..."
"Hửm?" Đường Tư Hoàng cởi áo khoác của cậu ra, bàn tay lớn vội vàng vuốt ve ngực cậu, môi ngậm lấy vành tai cậu, giọng nói như ngâm ra từ mũi, "Vậy ta sẽ ôn nhu một chút."
Mấu chốt vấn đề căn bản không phải ở đó nha? Đường Miểu trong lòng nghĩ thế nhưng không chống cự nữa, hai tay ôm lấy cổ Đường Tư Hoàng, đôi chân quấn lấy eo y, nhẹ nhàng lại linh hoạt leo lên người y. Đêm đen trong không gian yên tĩnh như thế, chỉ còn lại tiếng thở dốc của hai người lúc cao lúc thấp...
****************************************