Tang Thế Tình Nhân

Chương 4213 : Căn cứ kinh đô

Ngày đăng: 03:28 19/04/20


Trên đường từ O thị đến B thị, Đường Miểu lại ngủ thêm một giấc, khi tỉnh lại, chỉ thấy toàn thân nhẹ nhõm hẳn, tựa như vừa tháo xuống cả trăm gánh nặng, cậu biết cơ thể vì không gian tiến hóa mà suy yếu nay đã khôi phục hoàn toàn, tâm tình trở nên vui sướng, hai lúm đồng tiền trên má mãi vẫn không biến mất, tiếp nhận tay lái từ tay Đường Tư Hoàng, cười hì hì nhìn y.



Đường Tư Hoàng xoa nhẹ mông cậu một thoáng rồi phối hợp nhường chỗ cho cậu. Tâm tình phấn chấn hẳn, Đường Miểu liền nhanh chóng khởi động Land Rover chạy về trước. Đường Hâm đi phía sau vô thức nghĩ có phải phía trước có gì mất kiểm soát không, thế nhưng thấy xe số 1 vẫn chạy bên làn đường bên phải, lúc này mới phản ứng lại, bất đắc dĩ nhún nhún vai.



Gần 4 giờ, đoàn xe xuyên qua một rừng cây, tiến vào một mảnh đất trống trải. Đáy mắt Đường Miểu không khỏi hiện lên một tia tán thưởng. Không hổ là căn cứ Kinh Đô —— đập vào mắt đầu tiên chính là con đường xi măng rộng chừng 8 mét, xuôi theo nó là những cánh cửa đóng chặt với hàng rào sắt, một màn lưới điện cao chừng 4 mét được dựng lên, nối các hàng rào sắt với nhau bằng dây kẽm, cứ cách chừng 2 mét là có một cột trụ xi măng. Đường Miểu suy đoán, dây kẽm này hẳn là để dẫn điện. Hai bên trái phải của cánh cửa lưới sắt đều có một gian phòng nhỏ, có lẽ là phòng trực ban. Bên kia lưới điện, các tấm lều bạt bốn trụ và phòng ở đơn giản làm bằng ván ép xanh da trời [1] được đặt ngay ngắn chỉnh tề, mọi người ra ra vào vào, một cảnh tượng khá bận rộn. Càng làm cho người ta thán phục chính là, mảnh ruộng rộng chừng mấy trăm vạn mẫu có thể thấy được từ xa kia, đủ loại rau quả xanh ngon tươi tốt, cùng với hình ảnh những người dân khom lưng bận rộn trong đó.



Đội xe đi đến trước cửa sắt, người trong phòng trực ban đại khái là đã thấy bọn họ, cửa lưới sắt tách ra, rút về hai bên. Sau khi đoàn xe, lưới sắt một lần nữa được đóng lại.



Tiếp tục đi xuôi theo con đường xi măng mới đến cửa chính của căn cứ —— chính giữa bức tường vây cao tới 4 mét là cánh cửa sắt màu đỏ thẫm, lúc này đang được rộng mở, giống như bên căn cứ WH, được chia làm hai bên, bên là lối vào, bên còn lại là lối ra. Phía trên cửa chính treo bốn khối hoành phi [2] lớn, bên trên mỗi khối được khắc một chữ to màu đỏ, bốn khối ghép lại thành bốn chữ to "Căn cứ Kinh Đô", cứng cáp hữu lực, rồng bay phượng múa.



Đường Miểu nhanh chóng đem Charles cùng Hắc Uy ra khỏi không gian, tiến đến lối vào, mọi người xuống xe xếp hàng.



Quả nhiên không ngoài dự đoán, sự hiện diện của Charles cùng Hắc Uy làm những người khác liên tục liếc nhìn.



Đường Miểu trông thấy trên cái bàn ở lối vào có một cái máy giống với máy quét hành lý trong nhà ga, người phía trước chỉ cần bước tới gần, chiếc máy sẽ sáng lên một ánh sáng màu lam, quét người nọ một lượt từ đầu tới chân, nếu như máy không kêu thì người đó không bị nhiễm virut; một khi chiếc máy phát ra tiếng cảnh báo, bốn binh sĩ cầm súng đứng một bên sẽ lập tức khống chế người đó rồi bắn chết.



Đường Tư Hoàng xoa xoa mái tóc xoăn của người bên cạnh, tỏ ý cực kỳ hài lòng với cái máy này. Bây giờ y và Đường Miểu đã xác định quan hệ, nếu như có người bắt Đường Miểu cởi quần áo để kiểm tra, y không dám cam đoan chính mình sẽ không động thủ.



"Miểu Miểu, về sau có cơ hội nhất định phải cho nhóm nghiên cứu đã nghiên cứu ra loại máy này cho căn cứ kinh đô một chút phí tài trợ." Giọng nói từ tính của Đường Tư Hoàng mang theo vài phần sung sướng.



"Hở?" Đường Miểu mù mịt nhìn y, là sao? Nhìn theo ánh mắt của Đường Tư Hoàng, cậu lập tức hiểu rõ rồi bật cười.



"No problem."
"Không dám, không dám." Người nọ cũng không khách khí, khuôn mặt tươi cười, nhanh chóng nhận lấy hộp thuốc nhét vào túi quần.



Đường Văn cùng Đường Võ giao tinh hạch cho nhân viên công tác đếm.



Tinh hạch của Hồ Đồ đội cũng không ít, bất quá sau khi trả tiền phòng xong, thì không còn lại bao nhiêu. May mà vật tư bọn hắn có cũng không tính là ít, dù bốn năm ngày không làm việc cũng sẽ không chết đói.



Đường Tư Hoàng trước đem vật tư của Hồ đồ đội giao cho họ, Đường Miểu thì đã không thể đợi được mà chạy thẳng lên lầu 3, bố trí gian phòng của cậu và Đường Tư Hoàng.



Biệt thự này cùng biệt thự ở căn cứ WH không khác nhau lắm, hình dáng bên ngoài là hình tròn, lầu 3 gồm hai phòng ngủ có phòng tắm cho chủ căn nhà, một thư phòng, một phòng khách cùng một phòng tập thể dục, lầu 2 có sáu phòng, hai phòng tắm bao quanh phòng khách, lầu 1 thì có bốn phòng, phòng tắm, phòng bếp, phòng khách cùng phòng ăn, tầng hầm ngầm cùng garage có thể dùng làm nhà kho.



Dù lầu ba có hai phòng dành riêng cho chủ nhân, nhưng mọi người vẫn cực kỳ ăn ý ngầm hiểu nhường lại lầu ba cho Đường Miểu cùng Đường Tư Hoàng. Trong khoảng thời gian gần đây, hai người không tận lực che giấu sự thân mật giữa cả hai, ngoại trừ Đường Hâm, người Đường gia hoặc nhiều hoặc ít đều phát giác ra được tình cảm cấm kỵ của cha con hai người



————————————



[1] Phòng ở ván ép: phòng được xây bằng những ván ép nhựa và các thanh sắt mỏng cùng đinh ốc



[2] Hoành phi: Hoành phi là những tấm biển gỗ có hình thức trình bày theo chiều ngang treo trên cao bên ngoài các gian thờ tại đình chùa, từ đường, phủ...thời xưa. Thường ở trên đó khắc từ 3 đến 4 chữ lớn.



****************************