Tang Thế Tình Nhân
Chương 4217 : Thành viên mới
Ngày đăng: 03:28 19/04/20
Trần Lập cười khổ, nghiêm mặt nói: "Quả thật. Đường đội trưởng trực tiếp gọi tôi Trần Lập là được rồi, vô sự không lên điện tam bảo, hôm nay tới đây quả thật là vì có một chuyện rất quan trọng muốn nói với Đường đội trưởng."
"Cứ nói thẳng." Đường Tư Hoàng thầm suy đoán Trần Lập đã gặp phải phiền toái gì, y và Trần Lập có chút giao tình, nhưng chưa tới mức có thể vì đối phương mà ra mặt.
Trần Lập quả nhiên đi thẳng vào vấn đề, nửa đùa nửa thật nói: "Tôi muốn dẫn theo mấy anh em gia nhập vào quân đoàn hoa quả, không biết Đường đội trưởng có hoan nghênh không?"
Trong lòng Đường Miểu khẽ động. Cái này thật đúng là vừa buồn ngủ đã có người đưa gối đầu. Trần Lập là người quen của bọn họ, nhân phẩm cũng khá đáng tin, nếu có thể lôi kéo hắn và thuộc hạ của hắn, thực lực của quân đoàn hoa quả nhất định sẽ tăng lên rất nhiều. Nhưng bọn họ chỉ tin Trần Lập, còn những thuộc hạ kia vẫn cần phải khảo nghiệm.
"Theo như tôi được biết, căn cứ rất hoan nghênh các quân nhân từ bên ngoài đến, đãi ngộ cũng rất tốt. Lấy bản lĩnh của Trần trưởng quan, khôi phục lại địa vị trước kia cũng không phải không được. Trần trưởng quan sao lại buông tha một cơ hội tốt như vậy?"
Trần Lập đã sớm nhìn ra địa vị của Đường Miểu trong quân đoàn hoa quả, đối với việc cậu chen vào không hề thấy bất mãn, đáp lại: "Đúng là có chuyện đó, chuyện này khi chúng tôi vừa vào căn cứ đã biết. Nhưng đoạn đường này, có quá nhiều anh em vì bảo hộ những người sống sót kia mà hy sinh, từ khi vào quân đội, bọn họ vẫn luôn vì người khác mà sống, nói tôi ích kỷ cũng được, vô tình cũng tốt, tôi hy vọng về sau bọn họ chỉ sống vì chính mình và anh em. Cuộc đời một người, không hề dài."
Mọi người trong phòng khác đều trầm mặc. Lời này nói rất đúng, thật sự làm người ta cảm động. Hơn nữa Trần Lập là người rất khéo nói chuyện. "Chỉ sống vì chính mình và anh em" chính là ám chỉ, một khi bọn họ gia nhập vào quân đoàn hoa quả, người của quân đoàn hoa quả cũng chính là anh em của bọn họ.
"Trần tiên sinh sao lại coi trọng quân đoàn hoa quả? Trong nước có rất nhiều tiểu đội lợi hại hơn chúng tôi. Hơn nữa, Trần tiên sinh hoàn toàn có thể tự mình thành lập một đội, như vậy chẳng phải sẽ tự do hơn sao?" Đường Tư Hoàng không lập tức tỏ rõ thái độ.
Trần Lập cười cười, so với ban đầu đã thoải mái hơn một chút: "Một mặt tất nhiên là vì chúng tôi cùng Đường đội trưởng và các vị đây là người quen cũ, cũng khá hiểu nhau; một mặt khác là tôi thật sự không giỏi làm lãnh đạo, anh để tôi huấn luyện hoặc dẫn bọn họ đi làm nhiệm vụ thì được, nhưng nếu phải quản lý cái này cái kia, đó thật sự không phải sở trường của tôi. Tôi tin đi theo Đường đội trưởng mới càng có bảo đảm."
"Những anh em kia của cậu bằng lòng phục tùng lãnh đạo của quân đoàn hoa quả?" Đường Tư Hoàng tuy cảm thấy đám Trần Lập bọn họ có thể gia nhập cũng không tệ, nhưng vẫn có điểm băn khoăn. Quân nhân đều có ngạo khí của mình, đột nhiên đổi cấp trên, nhất định sẽ có người bất mãn.
Trần Lập thấy y thả lỏng một chút thì giải thích kỹ càng: "Chuyện này, Đường đội trưởng có thể yên tâm. Trước khi đến căn cứ tôi đã từ bỏ ý định gia nhập quân đội rồi, cũng đã nói rõ với đám anh em, những người vào quân đội của căn cứ Kinh đô hay đi theo tôi đều là anh em tốt của tôi, cũng là người tôi tín nhiệm, lợi và hại khi gia nhập quân đoàn hoa quả bọn họ đã cân nhắc rất rõ ràng, sẽ tuyệt đối nghe theo lãnh đạo là Đường đội trưởng."
Đường Tư Hoàng trầm ngâm không nói.
Đường Tư Hoàng lại để Trần Lập mang thuộc hạ ra ngoài giết tang thi trước, chờ y giải quyết chuyện phòng ở xong thì mới dời qua.
Đường Miểu nhìn về phía tòa giáo đường cách đó không xa: "Cha, chúng ta trước tiên đi xem người trong trường học là ai?"
"Ừ. Tay ổn chứ?" Đường Tư Hoàng vừa đi vừa cầm lấy tay cậu.
"Không sao." Đường Miểu phẩy phẩy tro bụi trên tay.
Trước cửa lầu hai của giáo đường có một cây gậy trúc dùng để phơi quần áo, hai người trực tiếp đi lên lầu hai, vừa đi đến cửa, cửa đã tự mở ra, từ bên trong có hai nam một nữ bước ra.
"Có chuyện gì?" Vẻ mặt ba người có chút cảnh giác.
Đường Miểu nói: "Chào mọi người, quấy rầy rồi. Là thế này, một người bạn của chúng tôi cũng muốn mua phòng ở đây, nên muốn hỏi thăm các anh một chút, phòng ở đây giá bao nhiêu?"
Một người đàn ông trong đó nói: "Người bình thường đều không thích ở đây, phòng ở đây rất rẻ. Ba người chúng tôi hợp lại mua một phòng học, giá 300 điểm."
"Rẻ như vậy?" Đường Miểu vô cùng bất ngờ.
*******************************