Tang Thế Tình Nhân
Chương 4229 : Kinh biến
Ngày đăng: 03:28 19/04/20
Âm thanh chói tai xuyên qua ván cửa truyền vào, dễ dàng biết được móng gà sắc nhọn đang cào cửa. Một, hai, ba...Khi ánh sáng lờ mờ mảnh dài xuyên qua lỗ thủng trên cửa chiếu vào căn phòng tối đen, tâm Đường Miểu liền trầm xuống.
Tia sáng chiếu vào càng lúc càng nhiều khi vết thủng trên cửa ngày càng to, mà trong phòng cũng theo đó mà càng ngày càng yên tĩnh. Đường Tư Hoàng trầm giọng nói: "Bật đèn."
Lời vừa dứt, đã có người nhanh nhẹn bật đèn pin cường độ mạnh lên, sau đó, có người có nhóm đèn dầu lên, cả phòng sáng bừng.
"Ầm ầm — rào rào", phía trên đầu vang lên một loạt tiếng động, có thứ gì đó rớt xuống rồi vỡ vụn.
"Tiếng gì vậy?" Đường Miểu cảnh giác hỏi.
Trên mặt Trần Lập là vẻ vừa sợ vừa nghi hoặc: "Mái ngói rớt."
"Cái này, gà bình thường có thể bay cao vậy sao?" Một người ngửa đầu nhìn nóc nhà rồi nói.
"Hiển nhiên, đây không phải gà bình thường." Trần Lập cầm chặt đao trong tay.
"A—" từ xa truyền tới tiếng hét vang tận trời xanh.
"Là phía chuồng bên kia!" Trần Lập nhìn Đường Tư Hoàng.
Đường Tư Hoàng hỏi: "Trước đó lúc các cậu tra xét, có tổng cộng bao nhiêu con gà?"
Trần Lập nhìn sang thuộc hạ của mình, người phụ trách kiểm tra chuồng gà vịt lập tức báo cáo với Đường Tư Hoàng: "Báo cáo lão đại, có tổng cộng 19 con gà và 7 con vịt."
Đường Miểu buồn bực trong lòng không thôi. Đều được uống nước giếng, tại sao có người thì hữu dụng, người lại vô dụng?
"Gọi Trần Lập tới." Giọng Đường Tư Hoàng vang lên, lúc này những người khác mới phát hiện y cũng ra đây.
"Lão đại, tôi ở đây." Trần Lập đứng sau lưng Đường Tư Hoàng, đầy xót xa nhìn ba chiến hữu của mình.
"Cha, này rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?" Đường Miểu bước tới bên người Đường Tư Hoàng, trăm tư không thể giải. Cậu hỏi rất mơ hồ, ở đây chỉ có Đường Tư Hoàng hiểu được ý cậu.
Đường Tư Hoàng nhìn về phía Trần Lập: "Theo tôi được biết, trong bốn người họ chỉ có Ngụy Nam là dị năng giả." Ngụy Nam chính là cái người duy nhất không biến thành tang thi, hiện giờ vẫn còn mê man.
Trần Lập suy đoán: "Chẳng lẽ sau khi bị động vật biến dị cắn, chỉ dị năng giả mới miễn dịch? Nhưng cao tầng căn cứ không phải đã nói là bị động vật biến dị làm bị thương sẽ không bị lây sao?"
Đường Miểu hiểu ý tứ thật sự của Đường Tư Hoàng. Tình huống trước mắt chỉ có hai khả năng. Một, sau khi người bình thường và dị năng giả bị động vật biến dị cắn, đều có thể xảy ra dị biến, nhưng chỉ có dị năng giả (có thể vì khả năng miễn dịch mạnh hơn) là qua được, nên không bị biến thành tang thi; hai, người bình thường và dị năng giả sau khi bị động vật biến dị cắn, và đều được uống nước giếng, nhưng chỉ có dị năng giả là có thể tránh khả năng bị biến thành tang thi.
Những người khác đều bị đánh thức, có một người hỏi Đường Tư Hoàng, vẻ mặt kích động: "Lão đại, tức là, căn cứ thông báo tin tức sai cho chúng ta? Hay là căn cứ căn bản không nghiên cứu ra được?"
"Nếu thật là thế thì phải bắt căn cứ cho chúng ta một lời giải thích!" Một người khác lại càng kích động hơn, nhìn anh em của mình phải chịu khổ, hai nắm đấm hắn siết chặt, hiển nhiên đang cực lực kiềm chế tâm tình của mình.
*********************