Tang Thế Tình Nhân
Chương 4236 : Thí nghiệm thất bại
Ngày đăng: 03:29 19/04/20
Đường Tư Hoàng nói: "Muốn ăn cái gì? Ta đi hái."
Đường Miểu bước đến trước mặt Đường Tư Hoàng, hai tay đặt lên vai y, ngửa đầu hôn hôn cằm y: "Ăn cha trước được không a~?"
Đường Tư Hoàng cười bí hiểm, vòng tay ôm lấy cậu, "Rất sẵn lòng, giờ thì — "
"Ăn cơm trước." Đường Miểu cười nịnh nọt, "Muốn ăn trứng tráng hẹ, súp trứng nấu bó xôi, trứng tráng khổ qua với trứng chần nước sôi!"
Đường Tư Hoàng nhìn thức ăn trên bàn: "Ta hâm lại đồ ăn."
"Con đi hâm cơm." Đường Miểu tích cực nói.
Hơn mười phút sau, cậu nếm một đũa trứng tráng khổ qua, sau khi khựng lại một chốc thì cầm đũa gắp điên cuồng, như có một bão thổi qua, thức ăn trên bàn rất nhanh đã bị cậu quét sạch sẽ. Cuối cùng, được đỡ ra sofa không thể động đậy.
Chính Đường Tư Hoàng cũng chưa kịp nếm miếng nào.
"Thích ăn? Về sau có cơ hội sẽ làm nữa cho con ăn."
Đường Miểu thống khổ ngồi thẳng người, trên mặt vẫn còn ý cười, nghiêm trang nói: "Cha, tay cha là để làm việc lớn, về sau, mấy chuyện nhỏ như nấu cơm gì đó cứ giao cho con."
Cậu thật sự không nỡ nói với Đường Tư Hoàng, y làm trứng tráng hẹ quá ngọt, khổ qua trong trứng tráng khổ qua vẫn chưa chín, súp trứng lại quá mặn, trứng chần nước sôi bị quá lửa thì rất đắng.
Đường Tư Hoàng chống cằm nhìn cậu chăm chú một lúc, trong mắt tràn ngập ý cười, chỉ có thể nói ra hai chữ: "Đồ ngốc."
Không còn thời gian để hai người đùa giỡn nhau, cả hai ra khỏi không gian, để Charles dẫn đường, chuẩn bị ra khỏi rừng cây.
Đường Miểu nhìn bộ dáng vui vẻ của Charles chạy phía trước, nói: "Cha, cha có thấy Charles trở nên kiêu ngạo rồi không?"
"Đúng ha!" Đường Miểu hưng phấn đứng thẳng người, "Tính tính thời gian thì chính là trong khoảng mấy hôm tới!"
Đường Tư Hoàng lẳng lặng cười, cầm lấy súng định giải quyết tất cả tang thi.
Đường Miểu đè cổ tay y lại, ngượng ngùng nói: "Cha, nói không chừng để thêm một thời gian nữa mới có kết quả, không bằng chúng ta để chúng ở đây vài ngày, mấy ngày nữa lại đến xem, nếu vẫn không có biến hóa gì thì hẵng xử lý được không?"
Đường Tư Hoàng không sao cả mà gật đầu. Mấy con tang thi này bị trói rất chặt, không thể nào ra ngoài hại người, lưu lại vài ngày cũng không sao.
Bọn họ ắt hẳn cần phải trở về, mấy ngày mà bọn họ rời đi, trong căn cứ đã xảy ra một chuyện lớn. Chuyện này hơi có chút liên quan đến Đường Miểu.
Đương nhiên, cả Đường Miểu và Đường Tư Hoàng hiện tại vẫn chưa biết chuyện này, hai người tuy đã dùng tốc độ nhanh nhất chạy về căn cứ, nhưng dọc đường có giết vài con tang thi, lại thuận tay săn một chút thú hoang, kéo dài không ít thời gian, đợi đến khi sắp tới gần căn cứ thì đã sắp đến giữa trưa.
Mọi người trong Đường gia đều đứng ngồi không yên, khổ nỗi lại không cách nào liên hệ với Đường Tư Hoàng và Đường Miểu đang ở ngoài, chỉ có thể ngồi chờ ở nhà.
"Đại thiếu gia, không bằng phái vài người ra ngoài tìm xem?" Đường Văn nói.
Đường Hâm bình thản nói: "Không cần. Lúc papa rời đi cũng không nói là muốn đi đâu. Văn thúc, thúc bảo Đường Nhất và Đường Tam đứng ở cổng căn cứ đi, nhất định phải ngăn papa và Đường Miểu trước khi họ tiến vào."
"Cậu cứ yên tâm." Đường Văn vội vàng ly khai.
Lúc này, Đường Tư Hoàng và Đường Miểu cách căn cứ không đến 2 dặm.
*************************