Tang Thế Tình Nhân
Chương 4253 : Lai giả bất thiện
Ngày đăng: 03:29 19/04/20
(nghĩa tiêu đề: người đến không có ý tốt)
Khi cách căn cứ còn chừng hai ba dặm, Đường Miểu vờ như nhìn thấy Charles, bảo Đường Hâm dừng xe rồi tự mình chạy đi. Hổ Vương rất trung thành với cậu, thấy cậu chạy đi liền bật người nhảy ra từ trong xe, nhanh chóng chạy theo phía sau cậu.
Một màn này nhìn từ xa giống như lão hổ đang rượt Đường Miểu, khiến cho không ít người lo lắng.
Đường Miểu cùng Hổ Vương gần như là chạy song song với nhau, rất nhanh liền mất dáng sau rừng cây. Qua chừng hai phút, Đường Miểu xuất hiện trở lại, bên người có thêm Charles cùng Hổ Vương.
Charles ở trong không gian quá lâu, nhịn đến suýt nữa hỏng mất, chạy vòng vòng quanh Đường Miểu, vừa hưng phấn vừa kích động. Mới nãy, thiếu chút nữa nó đã đánh nhau với Hổ Vương, may mà Đường Miểu kịp thời ngăn lại. Giữa động vật có lẽ có cách trao đổi riêng, Charles và Hổ Vương thấy đối phương cũng rất thân thiết với Đường Miểu, nên sau đó mới chịu an phận.
Hổ Vương trở lại thùng xe, Charles tất nhiên được Đường Miểu đưa tới khoang điều khiển.
Đường Hâm không biết Charles vẫn luôn ở trong không gian của Đường Miểu, thấy Charles cũng rất vui vẻ, lấy bao thịt bò mà hắn "trộm" được trong ba lô Đường Miểu ra đưa cho nó ăn. Charles thân mật liếm liếm hắn, lại tới gần Đường Tư Hoàng, cọ cọ vai y.
Sau khi thuận lợi thông qua cửa kiểm tra, ba người Đường Miểu không thể đợi được mà về nhà trước.
Xuân thẩm đang ngồi trên băng ghế dài ở cổng vào vá quần áo, ánh mặt trời ôn hòa rọi xuống người bà. Đúng lúc này, Hắc Uy đột nhiên chạy qua người bà, ba bé con loạng choạng chạy phía sau nó.
Xuân thẩm như cảm nhận được, ngẩng đầu nhìn ra cửa, thấy tiếng nói quen thuộc, đôi mắt lập tức ươn ướt, lớn giọng hô với vào nhà.
"Mấy người tiên sinh về rồi!"
"Gâu gâu! Uông uông uông!"
"Tiểu Hắc, Tiểu Hắc Tử, Tiểu Tiểu Hắc, tròn quay nhỉ, chơi vui ha." Đường Miểu một tay túm phần gáy chú chó con, tay kia lại nhấc một con khác, cười tủm tỉm nói. Còn một con khác thì cọ cọ chân cậu, làm nũng như một chú mèo con.
Hắc Uy không thèm để ý con mình đang bị "ngược đãi", chỉ vòng quanh ba chủ nhân của mình, trầm ổn hơn Charles nhiều. Charles bước tới cạnh nó cọ cọ.
Đường Văn đáp: "Anh trai Cố Lâm Phong."
"Hửm? Anh em họ cùng đến làm gì nhỉ?" Đường Miểu có chút thích thú.
Ba người cùng nhau xuống lầu, đi đến lối vào tổng bộ thì thấy Cố Lâm Phong cùng một người đàn ông trẻ tuổi cao lớn ngạo mạn đứng ở đó, anh em hai người rất giống nhau, nhưng Cố Lâm Thạc trông cao lớn vạm vỡ hơn Cố Lâm Phong nhiều, thoạt nhìn cũng cương quyết hơn Cố Lâm Phong. Cùng lúc cha con hai người quan sát Cố Lâm Thạc, Cố Lâm Thạc cũng đang đánh giá Đường Tư Hoàng cùng Đường Miểu.
"Đường tiên sinh, không mời chúng tôi vào một chút sao?" Cố Lâm Thạc mở miệng thăm dò. Đối với tổng bộ quân đoàn hoa quả, gã đã sớm thấy hiếu kỳ, thậm chí từng phái người làm mật thám, chỉ là không nghĩ tới thủ đoạn của Đường Tư Hoàng quá lợi hại, người của gã còn chưa vào đã suýt chút nữa bị đám chó cắn bị thương.
Đường Tư Hoàng lạnh nhạt tiếp chiêu: "Khách quý như Cố tiên sinh đây, tất nhiên đón tiếp trong nhà thì thích hợp hơn. Hai vị Cố thiếu, mời đi bên này."
Đường Miểu cùng Cố Lâm Phong đi chậm lại vài bước phía sau.
"Cố thiếu, không biết là đại sự gì mà phải phiền cả anh em hai người lộ diện vậy? Thật làm tôi và cha thụ sủng nhược kinh * a." Đường Miểu cong mắt cười nói.
( *: được sủng mà sợ)
Cố Lâm Phong cũng cười đánh Thái Cực với cậu: "Tiểu Đường thông minh như vậy, hẳn là đoán được chứ hả?"
Trước đó, không nghi ngờ gì Cố Lâm Phong cũng rất cường thế, nhưng hôm nay lại trông khá bình thản, là vì Đường Hâm nên tận lực tôi luyện bản thân sao? Đường Miểu không tán thưởng loại người này lắm. Cậu nghĩ, không biết là gần đây quân đoàn hoa quả có gì đặc biệt đáng để Cố gia để ý nữa. Khoan đã, chẳng lẽ là vì...
Cậu nhíu mày, ý cười nơi đáy mắt nhạt đi vài phần.
Trở lại Đường phủ, mọi người vừa ngồi xuống, Cố Lâm Thạc liền đi thẳng vào vấn đề: "Đường tiên sinh, mạo muội vì đã đến đây. Lần này tôi đến là để xin mượn Hổ Vương của quý phủ một chút."
*************