Tang Thế Tình Nhân
Chương 4257 : Chuyện thi đấu sau đó
Ngày đăng: 03:29 19/04/20
Đường Miểu trút toàn bộ "tức giận" với Đường Tư Hoàng lên hết bọn chim, mặc kệ chúng là chim tiến hóa hay là tang thi chim, đều dứt khoát bật súng phun lửa rồi "nướng" tất. Ngọn lửa nóng hừng hực tựa như một con rồng lửa chao lượn trên bầu trời, đám chim bị cháy sém lần lượt rơi xuống đất như cơn mưa rào mùa hạ.
Đường Tư Hoàng một bên tiếp tục công kích, một bên theo sát Đường Miểu, vẫn luôn bọc hậu phía sau cậu trong khoảng chừng 1 mét, để phòng cậu bị đánh lén từ phía sau.
Mấy người không có dị năng của "Đường đội" đã sớm bị dọa mà trốn vào xe, chỉ có 7, 8 người là không cam lòng mà đứng sát vào thùng xe, thỉnh thoảng nã một phát súng đánh lén mấy con chim bay chậm.
Chiến đấu kịch liệt gần 1 giờ đồng hồ, bầy chim cuối cùng bị mọi người hợp lực lại tiêu diệt không còn một mảnh. Bầu không khí kích động cũng dần an tĩnh lại, một cơn gió lạnh thổi qua, mọi người tỉnh táo hẳn, nhưng ngẫm lại màn tấn công không ngừng kia của bầy chim lúc nãy, lòng vẫn còn sợ hãi không thôi, lòng bàn tay tất cả đều toát mồ hôi.
Đường Miểu nhặt một cành cây, gẩy gẩy chân một con chim, quan sát kỹ một hồi rồi nói: " Cha, là tang thi chim."
"Ừ." Đường Tư Hoàng chán ghét nhíu mày.
Đường Miểu lấy gậy đâm vào đầu con chim đang nằm dưới đất, làm khóe miệng lão Chu vừa đi tới giật giật vài cái. Hắn ta vừa thấy cả não chim rồi này.
"Cha, cũng có tinh hạch nè."
"Hửm?" Đường Tư Hoàng có chút ngoài ý muốn, lại nhìn thấy Đường Miểu nhặt tiếp một cành cây, hai tay thoăn thoắt, dùng cành cây đem đám tang thi chim xếp thành một đống lớn. Đường Tư Hoàng khẽ cười một tiếng.
Mấy người lão Lưu cũng nhanh trí, thấy thế liền bước nhanh đến hỗ trợ.
Lão Chu im lặng mà phân phó một tiếng với thuộc hạ, mọi người bắt đầu tranh đoạt xác tang thi chim. Cảnh tượng trông vô cùng náo nhiệt. Chỉ riêng Đường Tư Hoàng đã giết được không ít nên đối với việc Đường Miểu cướp chừng đó xác chim, những người khác không nói gì cả.
Tiếp đó liền xuất hiện một màn vô cùng quỷ dị mà cũng cực kỳ buồn cười, tất cả mọi người ngồi dưới đất, trước mặt mỗi người là một đống tang thi chim, tay ai cũng cầm hai cây gậy bắt đầu đào tinh hạch. Hầu hết tang thi chim đều có tinh hạch trong đầu, chỉ một phần nhỏ trong đó là không có. Tinh hạch của tang thi chim cùng tinh hạch của tang thi người có chút bất đồng, đều là màu trắng, nhưng hình dáng thì không tuân theo bất kỳ quy tắc nào cả.
Hổ Vương có dị năng, vừa rồi cũng giúp đỡ không ít, được Đường Miểu thưởng cho một khúc xương heo, vừa gặm xương vừa đi tới, cúi đầu ngửi đống tinh hạch trước mặt Đường Miểu, bỗng nhiên ngoác mồm nuốt trọn chúng!
Cố Lâm Thạc không ngại nói rõ: "Anh quả thật là đã hoàn thành tốt nhiệm vụ, nhưng những người anh lựa chọn kia không phải là người của quân đoàn hoa quả, anh sở dĩ nhận nhiệm vụ này là vì muốn lợi dụng vũ khí và trang bị của căn cứ để chọn lựa nhân tài cho quân đoàn hoa quả!" Nghiêm khắc mà nói, đó cũng chẳng phải chuyện gì lớn, dù sao Đường Tư Hoàng cùng Đường Miểu xác thực là đã hoàn thành nhiệm vụ, nhưng sau khi chuyện này bị truyền ra, Cố Lâm Thạc bị mất hết thể diện trước mặt các đồng sự khác, cho nên gã mới không nuốt trôi cơn tức này.
Đường Tư Hoàng khí định thần nhàn đáp: "Cố tiên sinh, cậu nói vậy là sai rồi. Lúc trước, cậu chỉ chỉ điểm tôi và Đường Miểu, chứ đâu có đặc biệt nhấn mạnh người đi cùng phải là người của quân đoàn hoa quả đâu."
Này còn phải nhấn mạnh sao? Giao nhiệm vụ cho bọn họ không phải là tương đương với việc giao nhiệm vụ cho quân đoàn hoa quả sao? Cố Lâm Thạc nghẹn một hơi trong ngực, cơ hồ muốn hộc máu, ngồi lại không bao lâu liền đứng dậy cáo từ. Lần này bị đả kích nghiêm trọng như vậy, trong thời gian ngắn, có lẽ gã sẽ không lui tới Đường gia nữa.
Chưa đến một ngày, trận đấu của quân đoàn hoa quả cùng Phi Tướng đội đã lan truyền khắp căn cứ. Càng làm Đường Tư Hoàng và Đường Miểu thấy ngoài ý muốn chính là, rất nhiều đội trưởng của các đội sinh tồn tìm tới cửa, tỏ vẻ cũng muốn tham gia trận đấu. Bọn hắn trước đó có đi tìm Chu Trường Hưng, bởi vì giữa Phi Tướng đội và quân đoàn hoa quả, rõ ràng địa vị của Phi Tướng đội cao hơn. Nhưng Chu Trường Hưng là người có nguyên tắc, nói thẳng trận đấu này là do Đường Miểu của quân đoàn hoa quả đề nghị, rồi bảo họ muốn đấu thì đến tìm Đường Tư Hoàng và Đường Miểu, hơn nữa còn tiện thể chuyển hộ hắn lời nhắn, Phi Tướng đội bọn họ không ngại có thêm nhiều đối thủ.
Đường Miểu cực kỳ có lòng tin với trận đấu lần này, không có lý do gì lại cự tuyệt chuyện tốt đưa tới tận cửa, cho nên liền đáp ứng.
Bởi vậy mà sau đó chuyện trận đấu được nhắc đến càng ngày càng nhiều trong căn cứ. Vô luận là sinh tồn đội hay là cá nhân, gần như tất cả mọi người đều rất mong chờ. Có lẽ là do mọi người bị áp lực sinh tồn đè ép quá lâu, cần phải có chuyện vui để kích thích thái độ tích cực của bọn họ.
Nhưng càng vượt ngoài dự kiến của Đường Tư Hoàng và Đường Miểu là, quân đội căn cứ vậy mà cũng muốn tới góp vui. Bọn hắn phái Cố Lâm Phong tới làm đại biểu, bất quá cùng đi theo còn có Cố Lâm Thạc.
Lúc này đây Đường Tư Hoàng không tùy tiện đáp ứng, mà là phái người đi trưng cầu ý kiến đội trưởng các đội khác. Nếu như y cứ thế mà đồng ý thì trông có vẻ quá mức chuyên chế, có thể sẽ đắc tội kẻ khác mà kéo tới thêm vài kẻ địch. Y sẽ không vì chuyện cá nhân mà gây thù chuốc oán.
Có vẻ vì cân nhắc việc quân đội căn cứ mới là lão đại, đội trưởng các đội khác không thể cự tuyệt, bất quá các đội trưởng đều có một yêu cầu chung: quân đội căn cứ cũng phải đặt cược.
Vô luận thế nào, quyền chủ động vẫn nằm trong tay người đề xuất —— quân đoàn hoa quả, điểm này đối với quân đoàn hoa quả mà nói là tương đối có lợi.
**********************