Tang Thế Tình Nhân

Chương 4260 : Vào hang sói

Ngày đăng: 03:29 19/04/20


Đường Miểu tìm ra bản đồ B thị và P thị, đối chiếu xong thì gật đầu: "Có thì có nhưng phải đi qua một thị trấn nhỏ trên núi, đường có thể sẽ khá khó đi."



Trần Lập nói: "Có lẽ sẽ không đến mức đó, mấy năm trước các thôn nhỏ đều được làm đường, hiện tại đường ở nông thôn gần như đều là đường xi măng. Nếu kĩ thuật lái xe tốt thì hẳn không có vấn đề gì đâu."



Đường Tư Hoàng nói: "Vậy thì đi đường đó đi."



Trần Lập nói không sai, sau khi ra khỏi quốc lộ, đường tắt xe tải chạy qua hầu hết là đường xi măng, băng qua vô số thôn nhỏ, ngẫu nhiên gặp được mấy con tang thi nhưng đều bị xe tải bỏ rơi lại tuốt phía sau. Xe tải men theo con đường núi ngoằn ngoèo, đột ngột xuống dốc, rồi lại thình lình lên dốc, tuy nói là đường xi măng nhưng vẫn bị xóc nảy khi di chuyển. Đi chừng ba tiếng đồng hồ, mông của mọi người trong xe đều đã tê rần. Hắc Uy cũng rất thê thảm, nằm sấp trên nền xe, lúc thì từ đầu thùng xe trượt xuống đuôi xe, khi lại từ đuôi thùng xe trượt ra đầu xe, làm mọi người không khỏi phì cười.



Bỗng nhiên, xe tải dừng lại.



"Chuyện gì thế?" Đường Võ hô lớn với buồng lái.



Trương Vọng trả lời: "Có người cản đường."



Đường Miểu cau mày: "Trực tiếp nổ súng, chúng ta không có dư thời gian để dây dưa với bọn chúng."



"Chỉ sợ không được, bọn họ..." Ngữ khí Trương Vọng khá kỳ quái.



Đường Miểu dứt khoát mở cửa thùng xe nhảy xuống, sau đó liền thấy được — đường đi phía trước bị người khác đào thành một cái mương sâu, đối diện có một cái cầu treo. Nếu đám người đối diện không hạ cầu treo xuống thì bọn họ căn bản không thể qua được phía bên kia.



Mà ở ngay phía trước, có bốn nam một nữ, trên mặt bốn người đàn ông kia đều là nụ cười đầy ác ý, chỉ có cô gái là không có địch ý. Làm cho Đường Miểu giật mình chính là, cậu biết một nam một nữ trong đó — đương nhiên là người ta không biết cậu — đó là diễn viên nổi tiếng nhất và ngôi sao ca nhạc nổi nhất năm 2013, Tào Hoa cùng Thư Thái Nhan. Tào Hoa tuy còn trẻ nhưng diễn xuất khá tốt, lại thích làm từ thiện, từng bỏ tiền ra để xây hai trường tiểu học, cũng từng giúp đỡ bảy, tám sinh viên đam mê với điện ảnh, có thể nói là cực hot lúc bấy giờ. Ngay cả người không quan tâm đến showbiz như Đường Miểu còn biết đến gã, dễ dàng thấy được danh tiếng của gã lớn đến cỡ nào.



"Muốn đi qua đường này, phải để lại lộ phí." Người đối diện rất nhanh đã nhìn thấy Đường Miểu.



Mấy người Đường Tư Hoàng lúc này cũng xuống xe, nhìn thoáng qua bọn người phía trước. Ngoại trừ chính Đường Tư Hoàng thì súng của những người còn lại đều bị y thu vào không gian.



Tào Hoa đứng sau lưng một người đàn ông anh tuấn giương giọng nói: "Muốn đi tiếp chỉ có con đường này. Các vị, nếu không muốn đổi lộ tuyến thì tự giác giao tất cả vật tư ra đây."
"Để bọn chúng mang chúng ta đi? Rời khỏi đây, chúng ta sẽ hoàn toàn mất đi quyền chủ động." Tên Thu ca này cũng không phải là người ngu ngốc.



Tào Hoa lại nói: "Thu ca, anh có thể khống chế tang thi thì sợ cái gì chứ? Nếu bọn họ dám bịp bợm chúng ta thì anh lập tức điều khiến tang thi đối phó bọn họ. Chúng ta có thể tự mình đến P thị, nhưng chúng ta không biết đường a. Hơn nữa, đi theo những người này, họ có thể giúp chúng ta mở đường."



Thu ca nghĩ nghĩ, nhẹ gật đầu: "Vậy được rồi." Không biết hắn ta làm cái gì, tang thi đang xúm lại đột nhiên tản ra một chút rồi ngây người bất động.



"Nhìn cái gì? Đi!" Mấy tên thủ hạ của Thu ca dùng đao chỉa vào nhóm Đường Miểu, quát lên. Những người này trông có vẻ giống nông dân chính cống, có một số ít thì lại không giống, có lẽ cũng bị tên Thu ca này mời vào hoặc khống chế.



Thu ca nói: "Cường Tử, ra lái xe của bọn chúng về."



Chạy tới gần thôn trang, dần dần có thể thấy được có không ít người đang làm ruộng, mấy người Đường Miểu vô cùng ngạc nhiên.



Tào Hoa có lẽ nhìn ra được tâm tư bọn họ, dùng khẩu khí kiêu ngạo nói: "Phía bắc Nham thôn là một kênh đào, ba mặt đông nam tây đều được rừng rậm bao bọc, tang thi bên ngoài trên cơ bản là không vào được."



"Đừng nói cho bọn chúng biết nhiều như vậy." Lòng cảnh giác của Thu ca rất cao.



Sau khi vào thôn, nhóm của Đường Miểu bị đưa vào trong một gian phòng, cánh cửa duy nhất bị khóa lại. Khoảng chừng mười phút sau, Tào Hoa chạy gấp tới, nói với Đường Tư Hoàng: "Thời gian không có nhiều, tôi nói ngắn gọn thôi, năng lực điều khiển tang thi của Thu ca có chỗ thiếu hụt, khi bắt đầu phải mất 10 giây mới có thể khống chế tang thi. Chỉ cần lợi dụng khoảng thời gian này, giải quyết hắn không hề khó. Tôi đã nghĩ biện pháp giúp các ngươi rời khỏi Nham thôn, hi vọng các anh giữ lời, giúp tôi giết chết Thu ca."



"Tại sao phải giết hắn ta? Chỉ cần cứu cậu ra không phải đã được rồi sao?" Trần Lập hỏi lại gã một câu.



Mắt Tào Hoa như bốc hỏa, giọng đầy căm hận: "Hắn ta xem tôi như nô lệ tình dục đã ba tháng nay! Tại sao tôi không thể giết hắn? Nếu như các người không đáp ứng điều kiện của tôi, tôi dù phải liều mạng cũng không để các người rời khỏi đây!"



*******************