Tang Thế Tình Nhân
Chương 196 : Kế hoạch xe lửa (2)
Ngày đăng: 03:27 19/04/20
Trương Vọng nói: "Nếu có thể thuận lợi xông vào nhà ga, ngồi xe lửa ra khỏi thành xác thực là một chủ ý rất tốt. Nhưng xe của chúng ta thì sao? Cứ thế mà bỏ lại không khỏi rất đáng tiếc."
Đường Tư Hoàng cười nhạt một tiếng, chậm rãi nói: "Ai nói sẽ bỏ lại xe? Mấy toa tàu cuối là chỗ chứa hàng hóa, toàn bộ xe bỏ vào đó." Đây cũng là một trong những nguyên nhân y quyết định ngồi xe lửa ra khỏi thành. Xe, tuyệt đối không thể vứt.
Tất cả mọi người đều cả kinh, hai mặt nhìn nhau.
Đường Miểu trong nội tâm cũng có vài phần sầu lo. Đây là một công trình lớn, sẽ trì hoãn không ít thời gian. Đối với lượng tang thi dày đặc trong nhà ga, trì hoãn càng lâu sẽ càng nguy hiểm.
Lý Túc cùng Hồng Thiên đều mang vẻ mặt bội phục nhìn Đường Tư Hoàng, nam nhân này dám nghĩ dám làm, quả thật rất quyết đoán. Có điều, bọn hắn hơi hoài nghi về xác suất thành công. Vì độ khó thật sự quá lớn.
Đường Tư Hoàng ưu nhã đứng lên, hai mắt quét qua biểu lộ của mọi người, đạm thanh: "Cho dù đến B thị thì cũng không thiếu thời điểm cần dùng tới xe. Tính năng 6 chiếc này ta không cần phải nói nhiều, cứ vậy mà bỏ các người cam lòng sao?"
Đường Miểu đồng ý gật đầu. Cậu có thể thu xe vào không gian, nhưng sau đó lấy ra lại rất khó giải thích.
"Vậy được rồi, giờ thảo luận làm sao xông vào nhà ga đi." Đường Tư Hoàng nói.
Đường Hâm nghĩ nghĩ, nói: "Papa, tang thi trong nhà ga trong một lúc khẳng định giết không hết, con thấy chúng ta có thể dùng chiêu "giương đông kích tây" đuổi đi một phần tang thi."
"Vậy em nói phải làm sao đây?"
Đường Miểu suy tư một lát, nói: "Thành thật mà nói, lực hấp dẫn của máu người lớn hơn âm thanh. Nhưng nếu muốn có máu người thì chỉ có thể tới bệnh viện. Mà nếu vậy thì sẽ phải kéo dài thêm một thời gian nữa. Hơn nữa, tang thi trong bệnh viện chỉ sợ sẽ không ít hơn trong nhà ga. Vì mọi người sau khi hôn mê, phản ứng đầu tiên là tới bệnh viện kiểm tra." Đường Miểu nói xong liền nhìn về phía Đường Tư Hoàng.
Đường Tư Hoàng vừa vặn cũng nhìn về phía cậu, ánh mắt hai người đối nhau vài giây, Đường Miểu vô thức nhìn y cười cười.
Mọi người không chú ý tới hỗ động nho nhỏ giữa hai người, đều thấy Đường Miểu nói rất có lý, nhao nhao gật đầu.
"Thời gian quan trọng hay an toàn quan trọng?" Đường Tư Hoàng quét mắt qua mọi người, nói ra, "Thời gian chúng ta có thể trì hoãn được, lương thực của chúng ta ít nhất cũng còn có thể duy trì bốn năm ngày. Hơn nữa xung quanh cũng có rất nhiều cửa hàng, phương diện tiếp tế tạm thời không có vấn đề." Dù sao trong tay Đường Miểu còn một không gian, vạn nhất đồ ăn hao hết, có thể tìm cơ hội lấy một phần từ không gian rồi nói là tìm được ở phụ cận.
Đường Miểu đoán được ý trong lời của y, gật gật đầu phụ họa.
Tất cả mọi người trầm mặc một hồi.
Đường Văn nhìn bản đồ một hồi, nói: "Tin tức tốt — từ chỗ này đến nhà ga, trên đường có một bệnh viện, bệnh viện Bảo vệ Sức khoẻ bà mẹ và trẻ em, hơn nữa cách nhà ga không xa, không đến bốn dặm."
Mọi người vẫn im lặng không nói. Kế hoạch này không tệ, nhưng vấn đề là ai làm đây? Kế hoạch này thật sự quá mạo hiểm. Uy hiếp từ tang thi không giống với mấy loại nguy hiểm khác, một khi bị tang thi cắn làm bị thương hay cào trúng, đều sẽ bị biến thành đồng loại của chúng. Trước mắt vẫn chưa nghe thấy có người bị tang thi cắn hoặc làm bị thương mà không biến thành tang thi. Nếu như nhất định phải chết, bọn họ nguyện chết già, hoặc là chọn kiểu nào chết một cách vinh quang còn hơn, chứ không phải bị biến thành quái vật.
**********************************************