Tàng Yêu
Chương 65 :
Ngày đăng: 14:33 18/04/20
Thượng
Nguyệt Quỳnh biết ở một số thời điểm, mình có chút trì độn, được rồi, không phải có chút, là rất. Hắn rất trì độn, nhưng hắn không nghĩ mình lại trì độn như thế! Hồng Hỉ Hồng Thái biết võ từ khi nào? Còn võ nghệ siêu quần! Hắn cư nhiên không biết!
“Hồng Hỉ Hồng Thái! Dừng tay! Các ngươi cũng dừng tay!”
Mắt thấy Tiểu Yêu bị đánh thức, Nguyệt Quỳnh vội vã gầm tiếng rống của sư tử Hà Đông. Hồng Hỉ Hồng Thái ngừng tay, bảo hộ trước người hắn, hắc y nhân bịt mặt đột nhiên xuất hiện cũng dừng tay.
Sự tình là thế này. Khi Nguyệt Quỳnh chuẩn bị quay về trong khoang thuyền để ngủ, phía sau bọn họ đột nhiên xuất hiện hai chiếc thuyền nhìn rất khả nghi, sau đó đám người trên thuyền kia bỗng dưng chạy lên thuyền của bọn họ. Đám người kia vừa xuất hiện, nói cũng chưa nói, Hồng Hỉ Hồng Thái cùng bọn thị vệ tiện tay lấy vũ khí vọt lên. Tuy rằng hắn không biết võ, nhưng cũng nhìn ra được đối phương chỉ thủ chứ không tấn công, cũng không có ý đả thương người.
Nguyệt Quỳnh một tay ôm chặt Tiểu Yêu, hỏi: “Các ngươi là ai?”
Đối phương cúi đầu ôm quyền cung kính nói: “Tại hạ Từ Ly Thiên, phụng mệnh quân thượng cùng quân hầu đến đón thiếu gia cùng tiểu thiếu gia.”
Sắc mặt Hồng Hỉ Hồng Thái kinh biến, nắm chặt kiếm trong tay.
Từ Ly? Nguyệt Quỳnh khẽ động: “Các ngươi có tín vật không?”
Từ Ly Thiên lập tức lấy một khối tín vật từ trong lòng ra, còn có một phong thơ. Hồng Hỉ tiếp nhận, nhìn xem không có vấn đề gì mới xoay người giao cho công tử. Giao Tiểu Yêu đang xem náo nhiệt cho Hồng Hỉ, Nguyệt Quỳnh trực tiếp mở thư ra, khối tín vật kia hắn cũng có, bất quá hiện giờ đang ở trên người Tiểu Diệp Tử. Thư vừa mở ra, nét chữ quen thuộc liền đập vào mắt hắn. Đôi mắt Nguyệt Quỳnh nháy mắt trở nên đỏ hoe, hô hấp không xong. Trong thư chỉ có một câu ngắn ngủn: U nhi, cha rất nhớ con. Cha muốn gặp con cùng Tiểu Yêu, cha sai Từ Ly Thiên đi đón con, cha ở Vụ đảo chờ con.
Gấp thư lại, Nguyệt Quỳnh lập tức nói: “Ta đi cùng ngươi.”
“Công tử!” Huyết sắc trên mặt Hồng Hỉ Hồng Thái nháy mắt liền biến mất.
Nguyệt Quỳnh hít hít mũi: “Từ Ly thúc thúc, Hồng Hỉ Hồng Thái là người nhà của ta, bọn họ cũng phải đi cùng ta. Ta muốn viết thư cho một người, làm phiền ngài giúp ta gửi thư cho người nọ.”
“Thiếu gia yên tâm. Quân hầu ngóng trông đoàn tụ cùng thiếu gia, đã nhiều ngày luôn ngủ không ngon, mong thiếu gia có thể lập tức khởi hành.”
“Hảo.” Nguyệt Quỳnh nhanh chóng viết thư xong. Nghĩ nghĩ, hắn lại gở cây trâm gỗ đào trên tóc xuống, giao cả hai cho Từ Ly Thiên: “Làm phiền Từ Ly thúc thúc đem chúng giao cho Nghiêm Sát.”
Từ Ly Thiên hai tay tiếp nhận: “Quân thượng phái mười hai vạn thuỷ quân do Từ Ly Thông đại đô úy tự mình dẫn binh, trợ giúp Nghiêm Sát một tay. Thiếu gia ngài yên tâm, có quân thượng cùng chư tướng Trung Nguyên tương trợ, Nghiêm Sát nhất định có thể đoạt được Trung Nguyên.”
Cổ Tất Chi không thể an tâm, nhất là sau khi hắn biết được U nhi bị phế đi một cánh tay, tâm hắn lại đau đến lợi hại, sắc mặt cũng tái nhợt dị thường. Nguyệt Quỳnh vừa cười hì hì vừa nói: “Cha, tay phải của con không có bị phế, chỉ là không có khí lực thôi. Người xem, một chút sẹo cũng không có.” Nói xong hắn liền vén tay áo lên, để cho cha hắn nhìn cánh tay dương chi ngọc của hắn một chút.
Sờ lên cánh tay phải gầy yếu của nhi tử, Cổ Tất Chi cắn chặt hàm răng. Năm đó hắn sắp qua đời, được Thương Lãng đưa về Vụ đảo, đảo mắt đã qua mười một năm, Huyên Ngọc viết thư cho hắn, luôn nói mẫu tử hai người bọn họ rất khỏe, thế mà hắn cũng tin. Nếu khi hắn có thể đi lại, liền kiên trì trở về nhìn xem, có lẽ mẫu tử hai người bọn họ sẽ không phải chịu nhiều đau khổ như vậy.
”Cha, ” Nguyệt Quỳnh đưa tay trái nắm chặt tay cha, rất hạnh phúc nói, “Nếu con không khỏe, con sẽ không sẽ có Tiểu Yêu. Cha, ” hắn gở nhĩ sức trên tai trái của mình xuống, đặt trong lòng bàn tay của cha, “Con đã thành thân, tựa như cha cùng Từ thúc thúc vậy, tìm được người sẽ ở bên con cả đời.”
Nắm chặt chiếc nhĩ sức kia, Cổ Tất Chi nháy mắt liền tim đập mạnh, loạn nhịp, hắn định tìm thời điểm thích hợp, làm cho U nhi tiếp nhận quan hệ của hắn cùng Thương Lãng, không ngờ rằng U nhi đã sớm tiếp nhận rồi.
”Cha, ngài cùng Từ thúc thúc còn thiếu nương và con một chút rượu mừng. Còn thiếu lễ vật đầy tháng của Tiểu Yêu nữa.” Nguyệt Quỳnh nhân cơ hội đòi tiền, tâm tính của tiễn mắt tử liền bộc lộ hoàn toàn.
Thấy nhi tử cho dù thay đổi dung mạo nhưng vẫn tâm địa như ngọc, đôi mắt Cổ Tất Chi rưng rưng ngập nước, thản nhiên nở nụ cười: “Rượu mừng của cha sao có thể thiếu U nhi cùng nương con? Lễ vật đầy tháng của Tiểu Yêu cha lại càng không quên.”
”Tất Chi!” Từ Ly Thương Lãng được sự kinh hỉ rất lớn vây quanh, người này nguyện ý cùng hắn thành thân!
Nguyệt Quỳnh cười hì hì nói: “Tiểu Yêu đã được hơn trăm ngày, vừa lúc đưa cả lễ vật trăm ngày luôn đi.” Hắn có thể thu được không ít bạc rồi.
”Ha hả, hảo.” Cổ Tất Chi nắm chặt tay phải lạnh lẽo của nhi tử, đeo chiếc nhĩ sức kia lên cho hắn, “Đã nhận định rồi sao?”
”Ân, nhận định. Hắn là phụ vương của Tiểu Yêu.” Không chút do dự gật đầu, tâm Nguyệt Quỳnh đầy ngọt ngào, lại có chút rầu rĩ. Không chịu nhận thì làm sao bây giờ? Người nọ sẽ không tha cho hắn.
Sờ lên đôi mắt không hề thay đổi của nhi tử, Cổ Tất Chi thản nhiên nói: “Con đã nhận định, cha cũng sẽ không phản đối. Chờ khi hắn mang sính lễ mà cha yêu cầu đến, cha liền giao con cho hắn.”
”Cha?” Là cái gì?
Cổ Tất Chi cũng nói: “Muốn thành thân với U nhi của cha, không phải chỉ có một thân cậy mạnh là được. Cha cho hắn thời gian bốn tháng, trong vòng bốn tháng nếu hắn không lấy được sính lễ, ngươi cùng Tiểu Yêu liền ở lại trên đảo bồi cha đi.”
”Cha ?!” Tâm Nguyệt Quỳnh đập thình thịch thình thịch, đôi mắt to nhìn về phía Từ thúc thúc, có phải Từ thúc thúc khi dễ cha hay không? Bằng không sao cha lại đột nhiên trở nên khó tính như vậy?
Nhìn thấy đôi mắt tràn ngập nỗi hoài nghi kia nhìn mình, Từ Ly Thương Lãng thực ủy khuất. U nhi a U nhi, cha ngươi đây là đang khảo nghiệm năng lực của Nghiêm Sát, không có nửa điểm liên quan đến Từ thúc thúc a. Nhưng hắn chỉ có thể đem lời này nuốt vào trong bụng, hắn là quân vương của hải quốc này, nhưng Tất Chi chính là quân vương của quân vương.