Tào Tặc

Chương 123 : Hán gia khuyển

Ngày đăng: 00:02 22/04/20


Bộc Dương thì Tào Bằng biết đó là một địa danh. Nhưng trong số các họ mà cũng có họ Bộc Dương sao? Điều này thì Tào Bằng cũng không rõ lắm. Hắn cũng biết những họ kép như Nam Cung, Tây Môn, Đông Phương, Tư Mã... Còn họ kép Bộc Dương thì đây là lần đầu tiên hắn nghe được. Có điều nghĩ lại thì dường như nó cũng bình thường. Thời gian này có rất nhiều dòng họ lấy theo địa danh. Chẳng lẽ tổ tiên họ Bộc Dương từng ở Bộc Dương cho nên mới có họ đó?



Có một điều Tào Bằng có thể khẳng định Bộc Dương Khải không phải là nhân vật chính trong Tam quốc diễn nghĩa. Nếu không với một cái họ đó, ít nhiều Tào Bằng cũng phải có ấn tượng.



Thật ra trong lòng hắn vẫn hơi thiên về Đặng Chi. Dù sao thì lịch sử đã chứng minh về tài năng của y. Nhưng Tào Bằng lại hơi bận tâm về chuyện Đặng Chi có tới hay không? Mà cho dù Đặng Chi có tới thì có nghe lệnh của Đặng Tắc không? Luận tài hoa, Đặng Tắc không cao hơn Đặng Chi. Luận dòng dõi, Đặng Chi dầu sao thì cũng là môn sinh của thái thú Giang Hạ trước đây, so với Đặng Tắc còn cao hơn một chút.



Một người có xuất thân tốt, lại tài cao thì có chấp nhận ở dưới trướng Đặng Tắc hay không? Điều này vẫn còn là một câu hỏi.



Đương nhiên có lẽ Đặng Chi có thể vì tình nghĩa giữa hai nhà mà đồng ý giúp. Nhưng y sẽ giúp tới mức độ nào thì cũng khó nói.



Trong lịch sử, lúc đầu Đặng Chi cũng không có tiếng tăm. Dường như tới lúc ở thành Bạch Đế mới có gặt hái long trọng, chiếm được sự trọng dụng của Gia Cát Lượng.



Lúc này Đặng Chi so với Đặng Chi trong lịch sử có giống nhau hay không? Đó chính là một câu hỏi mà Tào Bằng không dám khẳng định. Nhưng xét tổng thể mà nói thì Tào Bằng vẫn thiên về Đặng Chi.



Có điều Quách Gia tiến cử Bộc Dương Khải chứng tỏ người này cũng không tầm thường. Với tính tình và tài năng của mình, Quách Gia chịu tiến cử Bộc Dương Khải cũng không phải là bắn tên không có đích. Như vậy thì trong tình hình trước mắt, Bộc Dương Khải là người thích hợp nhất với Đặng Tắc.



Còn về chuyện thanh danh? Tào Bằng cũng không để ý tới điều này lắm. Trong những năm này, chuyện sinh tồn mới là điều cần chú ý. Bộc Dương Khải ăn trộm gà hay theo giặc cũng vậy, chỉ cần y có bản lĩnh là có thể dùng.



Ít nhất với tình hình của Đặng Tắc thì còn chưa có tư cách đi lựa chọn người khác. Từ thời Hán, quân chọn thần mà thần cũng chọn quân... Nói không chừng Bộc Dương Khải chưa chắc đã để ý tới Đặng Tắc. Sở dĩ y đồng ý cũng là vì nể mặt Quách Gia hoặc Tuân Úc.



Nếu Đặng Chi không chịu tới, hoặc không muốn giúp sức thì Bộc Dương Khải chính là người thích hợp nhất.



- Tỷ phu! Nếu Quách Tế tửu đã tiến cử thì chắc chắn là người có tài. Đệ thấy huynh không cần phải suy nghĩ nhiều, trước tiên cứ cầu người đó. Nếu y thực sự có bản lĩnh, giúp đỡ được cho huynh thì cho dù đức hạnh của y quá kém cũng không sao. Ngay cả gặp cũng chưa gặp mà đã từ chối thì đúng là không nể mặt Quách Tế Tửu.



Một phát súng của kiếp trước đã khiến cho Tào Bằng thay đổi rất nhiều. Cho dù có quyết định như thế nào thì hắn cũng phải suy nghĩ thật kỹ để tránh gặp nguy hiểm.




Nước Tề đánh nước Yên giết được vua Yên. Người Yên lập thái tử tên là Bình lên làm vua tức là vua Chiêu Vương.



Chiêu Vương lên ngôi, thương dân lo việc nước, cầu người hiền tài. Một hôm, bảo Quách Ngỗi rằng:



- Nước Tề nhân dịp nước ta loạn, sang đánh lấy nước ta. Ta biết rõ rằng nước ta nhỏ, dân ta yếu, thực khó lòng mà báo thù. Song nếu được những người giỏi cùng lo toan việc nước may mà rửa sạch sự sỉ nhục của tiên vương được chăng. Chí nguyện quả nhân như vậy, tiên sinh xem ai là người giỏi để ta cùng lo toan việc nước thì hay.



Ngỗi nói:



- Xưa có ông vua đưa nghìn vàng cho người nội thị(3) đi mua con ngựa chạy nghìn dặm. Đến khi ngựa ấy đã chết, anh ta mua bộ xương ngựa năm trăm nén vàng đem về. Vua thấy thế giận lắm. Anh ta thưa: "Ngựa chết còn quý mà mua như vậy huống chi là ngựa sống. Tôi chắc thế nào nay mai người ta cũng đem ngựa hay đến bán cho nhà vua" - Quả nhiên, không đầy một năm, mà người ta đem ngựa hay đến bán đã ba bận… Nay nhà vua muốn được ngựa giỏi, thì trước hãy dùng tôi. Người giỏi hơn tôi thấy thế há có ngại xa mà không lại ư?



Vua Chiêu Vương lập tức dùng Quách Ngỗi. Kính trọng Quách Ngỗi như thầy. Quả nhiên không bao lâu, những người giỏi các nơi tranh nhau sang nước Yên. truyện được lấy tại TruyenFull.vn



Vua Chiêu Vương uỷ thác việc nước cho những người ấy. Sau nước Yên thành một nước cường thịnh thật...



(Theo Chu Sử)



Lời bàn



Có bỏ năm trăm nén vàng ra mua bộ xương ngựa, sau mới có ngựa hay mà dùng, có dùng Quách Ngỗi là người tài vừa và ở gần trước, sau mới có người thật hiền tài ở xa cầu đến. Cái lối ấy là lối quyền mưu trí thuật của bá giả đời bấy giờ, để quyến dẫn lấy nhân tài trong thiên hạ.



Đọc bài này, ta đáng khen Quách Ngỗi đã tìm được câu thí dụ hay để tự tiến lấy mình mà nhất là khi được tin dùng lại hết lòng báo đáp, không phụ sự uỷ thác của Chiêu Vương.



Ta lại đáng phục Chiêu Vương là biết nghe Quách Ngỗi mà nhất là biết cố ý lo toan báo thù cho tiên vương, và dụng tâm làm cho cố quốc được cường thịnh.