Tào Tặc

Chương 403 : Lời mời của Văn Cơ (1)

Ngày đăng: 00:05 22/04/20


Hứa Đô ồn ào náo nhiệt.



Hà Tây lại có vẻ đặc biệt yên bình.



Đậu Lan không cần đánh đã thu nạp được ba bộ lạc về dưới tay mình, rõ ràng thủ đoạn cực kỳ cao minh, Tào Bằng cũng chỉ có thể ở bên cạnh mà ghen tỵ! Hiện giờ hắn không còn hơi sức nào, nếu không chắc chắn sẽ tranh giành một phen với Đậu Lan.



Sau đó, Đậu Lan và Tào Bằng ở bình nguyên phía đông Hồng Trạch để cùng lựa chọn chỗ xây thành.



Hai bên sau một hồi cò kè mặc cả, Tào Bằng đã giành được một mảnh đất diện tích khoảng vạn khoảnh. Trong đó, chỉ có hơn hai nghìn khoảnh đất đai có thể trồng trọt. Từ đó có thể nhận ra, Đậu Lan vô cùng cảnh giác với Tào Bằng.



Tám nghìn hộ nhân khẩu từ Trung nguyên chuyển tới có lẽ càng phù hợp hơn với cuộc sống trồng trọt.



Mà trên mảnh đất rộng vạn khoảnh Đậu Lan cho Tào Bằng, đa phần là đồng hoang cỏ dại mọc um tùm...



Nhìn từ phương diện này mà nói, Đậu Lan đang kìm hãm Tào Bằng. Tuy nhiên Tào Bằng cũng không có lựa chọn khác, chỉ có thể tăng thêm yêu cầu về diện tích. Dù sao, xem tình hình trước mắt thì khi tám nghìn hộ nhân khẩu đến Hà Tây, ít nhất bọn họ cũng có nơi để tập trung. Kế tiếp đó chính là việc xây thành. Đồng thời, Tào Bằng còn phái người tới Trường An, yêu cầu Vệ Kỷ cung cấp các loại đồ quân nhu. So sánh thì thấy, trâu dê mà đồn điền sử dụng không quan trọng lắm. Đây là Hà Tây, nơi này đồng cỏ um tùm, nguồn nước dồi dào. Ít nhất một nửa số dân ở Hồng Trạch sống dựa vào du mục, đương nhiên không thể thiếu trồng trọt.



Tính sơ sơ, dân di cư sớm nhất cũng phải sau khi vào đông mới tới nơi.



Tào Bằng còn có đủ thời gian để giải quyết những vấn đề nan giải cần thiết hiện giờ... Ví dụ như, Tây Lương Mã Đằng!



Nhưng vượt ra ngoài dự đoán của Tào Bằng, sau khi Mã Siêu trốn khỏi Hồng Thủy Tập, Mã Đằng lại không hề có bất kỳ động tĩnh gì.



Ít nhất trong hơn mười ngày qua, bất kể là Mã Đằng hay Khương Hồ đều không có dấu hiệu dụng binh với Hồng Trạch.



Điều này cũng khiến Tào Bằng có chút lo lắng.



Mã Đằng càngbình tĩnh thì càng nguy hiểm.



Tào Bằng đoán, Mã Đằng đang chờ đợi! Gã đang chờ một cơ hội thích hợp, sau đó mới dồn toàn bộ sức lực chiếm lấy Hồng Trạch.



Hiện giờ, Hồng Trạch vừa mới bắt đầu sửa sang, binh mã của các bộ lạc còn chưa hoạt động.
- Thật ra, mạt tướng có thể đoán ra một chút tâm tư của Thái đại gia.



Trên đường tới chỗ ở của Thái Diễm, Giả Quỳ khẽ nói với Tào Bằng.



- Hả?



- Mạt tướng cảm thấy, Thái đại gia rất có thể là vì lo lắng cho hai đứa con của nàng.



- Ý ngươi là gì?



Giả Quỳ hít sâu một hơi, trầm giọng nói:



- Trước đây Hà Đông rất phức tạp, có rất nhiều người Hồ đã bị quy phục và thuần hóa đến sinh sống. Sau khi những người Hồ đó thành thân với dân địa phương, những đứa con sinh ra đều có tướng mạo khác biệt. Đặc biệt những đứa trẻ mang đặc trưng rõ rệt của người Hồ thường sẽ bị những đứa trẻ khác bắt nạt, đến nỗi sau này còn xảy ra rất nhiều án mạng. Khi mạt tướng làm ấp trưởng, đã từng đích thân xử lý mấy vụ án mạng. Có khi là những đứa trẻ chịu uất ức mới giận dữ mà ra tay thái quá; Cũng có đứa bị bắt nạt, cha mẹ phải đứng ra lo liệu. Những chuyện này rất khó tránh khỏi. Ở Hà Đông là như thế, nếu tới Hứa Đô, e rằng tình hình càng nghiêm trọng hơn. Tại hạ không biết Thái đại gia mấy năm nay sống thế nào, nhưng tại hạ để ý thấy, khi nàng nhìn hai đứa con của mình đều là sự quan tâm, yêu thương thật lòng. Thái đại gia là người thông minh, cho nên mạt tướng cảm thấy, rất có thể nàng sợ sau khi quay về Hứa Đô, hai đứa con sẽ bị người ta bắt nạt và xúc phạm, vì thế quyết tâm ở lại Hà Tây. Dù sao, Hà Tây mặc dù khó khăn nhưng vẫn tốt hơn là ở Hứa Đô.



Tào Bằng nghe xong liền khẽ gật đầu.



Hắn đúng là có ấn tượng với hai đứa con của Thái Diễm, nói thật, A Địch Quải và A Mi Quải đều có đặc tính hỗn huyết (dòng máu pha tạp) rõ nét.



Nỗi lo của Thái Diễm cũng không phải không có lý.



Hà Tây là nơi Hồ Hán sống lẫn với nhau, sự phân chia giữa Hồ Hán đương nhiên không rõ ràng như ở Trung nguyên.



Trong lịch sử, A Địch Quải và A Mi Quải đã ở lại Hung Nô, vì thế Thái Diễm mới trở lại Hứa Đô, sau đó lại kết hôn với một người khác.



Thế nhưng hiện giờ...



Đây đúng là một chuyện phiền phức!



Tào Bằng gãi gãi đầu, gượng cười một tiếng: “Chuyện này nên làm thế nào mới tốt đây?”