Tào Tặc

Chương 438 : Phát đạn thứ ba Hà Tây (4)

Ngày đăng: 00:06 22/04/20


Trong bóng đêm, bên ngoài thành Hồng Thủy binh lính đông nghìn nghịt người, khắp nơi đều là đóm trại quân Hán.



Tào Bằng phát binh Hồng Thủy tập không theo nguyên tắc binh quý thần tốc, mà theo nguyên tắc chậm rãi đẩy mạnh. Ven đường không ngừng kêu gọi chiêu hàng các bộ lạc Hồng Trạch, đồng thời còn tranh thủ tiêu diệt mấy đám mã tặc đạo phỉ khét tiếng ở Hồng Trạch, đoàn quân vốn chỉ cần vài ngày là có thể đến được Hồng Thủy tập, nhưng lại đi hết mười tám ngày.



Ngày hai mươi tám tháng mười một, quân Tào Bằng đến dưới chân thành Hồng Thủy, trên đường đi đến đại quân không một chút mệt mỏi, tất cả đều rất hưng phấn.



Mười tám ngày hành quân đối với đội quân nhà Hán mà nói, chỉ là một lần diễn binh thật mà thôi.



Quân lính trên xe ngựa diễn tập công kích, và các loại chiến thuật khác.



Mười tám ngày tiêu diệt mã tặc đao phỉ có gần hơn hai nghìn người có thể nói là kết quả chiến đấu quá phi phàm.



Tào Bằng đi càng chậm, càng mang áp lực lớn đến chô Hồng Thủy tập, mọi người đều truyền tai nhau tin tức, quân Hán tiêu diệt mã tặc đao phỉ như thế nào, rất nhiều người trong bộ lạc xem chừng không còn giữ được thái độ kiên trì nữa. Mười tám ngày tất cả đã có bốn bộ lạc của Hồng Trạch cử sứ giả đến hàng, thêm vào đó năm bộ lạc trước kia đã rơi vào tay Tào Bằng, Tào Bằng còn chưa chinh phạt Hồng Thủy mà đã chiếm được gần hai mươi nghìn người….



Hành quân như thế hiệu quả lại dễ như trở bàn tay, không cần nói cũng biết.



Khi quân nhà Hán đến Hồng Thủy, cửa thành Hồng Thủy đóng chặt, cơ bản không dám giao đấu với Tào Bằng.



Còn Tào Bằng cũng không nóng lòng phát động công kích, mà lại ở ngoài thành, chỉnh đốn quân lệnh, thao diễn binh lính.



Tiếng trống đánh ù ù của quân Tào Bằng diễn tập quanh thành Hồng Thủy ba ngày, dân chúng trong thành ai cũng lo sợ. Thậm chí có người còn mong cho Tào Bằng tấn công nhanh một chút để sớm chấm dứt chiến đấu.



Nhưng quân Hán lại chậm chạp chưa đánh.



Theo đúng lời của Từ Thứ, uy hiếp!



Thông qua Hồng Thủy Tập nhỏ bé, đế phóng đại cho toàn Hà Tây.



Các bộ lạc lớn đều cử người đi trinh sát, theo dõi nghiêm mật mọi chuyển động của quân Hán.



Tuy có một số bộ lạc muốn xuất binh cứu viện Đậu Lan, nhưng sau khi nhìn thấy quân Hán đến, từng đám một lại lui về.



- Phụ thân, cũng bình thường thôi!



Trong phủ nha của Hồng Thủy tập, Đậu Hổ và Cảnh Quân hưng phấn khua chân múa tay.



Nhưng Đậu Lan vẫn chau mày, có vẻ vẫn còn do dự.



- Thúc thúc, cháu vẫn quan sát, Tào Bằng không phải chỉ là muốn đánh chiếm Hồng Thủy tập mà là muốn uy hiếp toàn Hà Tây. Bọn họ phòng thủ rất lỏng lẻo, hơn nữa thúc đã nhượng bộ nhiều ngày rồi, trốn tránh không chiến, càng khiến cho Tào Bằng mất đi cảnh giác. Trước đây Hồ Ca nói không sai, chỉ cần có thể đánh bại hắn một trận, các bộ lạc khác sẽ đến cứu viện.



Cháu nguyện dẫn một đạo quân, tối nay ra khỏi thành đánh liến đại doanh trại của hắn.




Sát ngay sau đó, tiếng kèn tiếng trống vang lên, giống như được bùng nổ vậy, quân Hán từ đâu ồ ạt xông lên nhiều không kể xiết, theo bốn phương tám hướng tiến đến. Cửa đại bản doanh, nhanh chóng bị quân Hán chặn đường đi.



Một viên đại tướng từ chỗ tối phi ngựa phóng ra.



Chỉ thấy hắn mặt áo giáp, tay cầm một cây trượng long lân, Bạch Long Câu đang cưỡi thần tuấn dị thường.



Người trong giống như mãnh hổ, ngựa như giao long.



Đại tướng mặc ngân giáp này lao đến, đại thương chỉ vào Đậu Hổ:



- Tiểu tử, sao giờ mới đến? Quân sư chúng ta sớm đã liệu được ngươi sẽ đến tập kích doanh trại nên sai ta bày thiên la địa võng, nếu biết điều, mau xuống ngựa, chịu trói ta sẽ tha chết cho ngươi.



Một không khí lạnh, hướng thẳng lên đỉnh đầu.



Mặt Đậu Hổ chợt biến sắc, hương mắt nhìn bốn hướng.



Đã thấy một cung tiễn thủ ở phía sau doanh trại đã nhắm thẳng vào y.



Bốn phương quân Hán, truyền đến những tiếng kêu, vang vọng trong trời đất.



Tướng hán đối diện cười:



- Ranh con miệng còn hôi sữa, đừng vội ảo tưởng. Văn Giai canh giữ phía đông, người bằng hữu đi cùng ngươi khó có thể trốn thoát được.



Mặt Đậu Hổ trắng bệch.



Y không phải đang sợ hãi, có điều y cảm nhận được sự lo lắng từ trước đến giờ chưa từng có.



Nhìn xung quanh mình, y đột thúc hai cước vào bụng con ngựa làm con ngựa hí lên một tiếng, Đậu Hổ hướng về phía tướng Hán vọt tới:



- Các huynh đệ, hôm nay trúng kế địch, chỉ còn có một đường, giết cho ta….



Trên mặt tướng Hán hiện ra một nụ cười cổ quái, cũng thúc ngựa tiến đến chỗ Đậu Hổ, trong lòng cũng thầm khen ngợi.



Tiểu tử này, cũng có chút chí khí.



Tuy nhiên, khen ngợi là khen ngợi, hắn sẽ không có chút nhẹ tay. Hai chân thúc ngựa phi đến chỗ Đậu Hổ, Bạch Long Câu loáng cái đã lao tới, trượng nhị long lân trong tay vung lên mạnh mẽ xoay tròn đánh đến chỗ Đậu Hổ.



- Tiểu tử, để Hạ Hầu gia ta xem ngươi có bản lĩnh gì mà liều lĩnh đến vậy.