Tào Tặc

Chương 479 : Vân động (6)

Ngày đăng: 00:06 22/04/20


Ngày hôm nay làm sao vậy?



Tất cả mọi bàn luận đều liên quan đến Tào Bằng.



Tuân Úc lấy ra mấy quyển công văn dâng lên trước mặt Tào Tháo:



- Đây là tấu sớ vừa nhận được từ quận Hà Tây, Hữu Học muốn thúc đẩy binh chế ở Hà Tây gồm binh nông hợp nhất, quân đội kết hợp chăn nuôi gọi là Phủ binh. Căn cứ vào tình hình của năm thị trấn ở Hà Tây hiện nay mà nói thì Phủ binh này rất thích hợp. Nhưng tự ý thay đổi nội quy quân đội là điều trọng đại, Hữu Học hình như cũng hơi do dự. Cho nên dâng tấu thỉnh cầu cho thi hành ở Hà Tây…. Chuyện này tại hạ cũng không dám quyết, đành xin Tư Không định đoạt.



Phủ binh!



Tào Tháo nhíu mày, cũng cảm thấy có chút khó xử.







Đây là nội quy quân đội được lập ra từ thời Hán, không phải tùy tiện là có thể thay đổi được.



Nếu sửa đổi không tốt, rất có thể sẽ gây ra hậu quả nghiêm trọng.



Đúng như Tuân Úc đã nói, đây không phải là việc nhỏ! Nhưng vấn đề là, đang yên đang lành tại sao Tào Bằng lại muốn thay đổi nội quy quân đội? Ở đây có điều gì đó kỳ lạ… Nếu nói hắn có dã tâm thì chuyện thay đổi quy chế quân đội này đáng nhẽ phải lén lút tiến hành, nếu không có dã tâm, tại sao lại muốn thi hành chế độ Phủ binh ở Hà Tây?



Ở Hà Tây, thi hành chế độ Phủ binh không phải là vấn đề lớn.



Trên thực tế, mặc dù hiện tại Hà Tây đã là một quận độc lập nhưng trong ấn tượng của rất nhiều người thì không phải như vậy. Hà Tây vẫn luôn bị coi là một nơi hoang vu. Nếu không phải là Tào Bằng chủ động yêu cầu thì Tào Tháo cũng không để ý đến vùng đất này. Thi hành nội quy quân đội mới ở một nơi không ai quan tâm cũng không phải là điều gì to tát lắm. Tào Tháo cảm thấy nghi hoặc, không phải vì chế độ Phủ binh Tào Bằng nghĩ ra mà là mục đích của hắn.



Tào Tháo không nóng lòng xem nội dung chế độ Phủ binh mà ngẩng đầu hỏi:



- Còn có việc khác nữa sao?



Nếu là việc liên quan đến Hữu Học thì tấu trình luôn đi, chớ để ta phải đoán già đoán non nữa, tên tiểu tử này…



Tuân Úc nói:



- Còn một việc cũng liên quan tới Hữu Học.



Gã vừa nói vừa dâng lên một tấu sớ khác, gượng cười nói:



- Tiếp xúc với Hữu Học, tại hạ luôn cảm thấy hình như mình đã già rồi. Suy nghĩ của hắn rất cởi mở, khiến tại hạ khó theo kịp. Tấu sớ này, tại hạ cũng đã suy nghĩ rất lâu, dù chưa hiểu được dụng tâm của Hữu Học nhưng có thể nhận thấy tuyệt đối không đơn giản, Hữu Học dường như có ý tưởng lớn hơn.



- Có thể làm Văn Nhược bó tay, thật đúng là hiếm thấy.



Với tư cách là mưu chủ hàng đầu của Tào Tháo… Đúng vậy, chính là mưu chủ hàng đầu.



Trong lịch sử, trong năm mưu chủ chính của Tào Tháo, nếu nói quan trọng nhất thì không phải là Quách Gia, không phải Giả Hủ, thậm chí cũng không phải Trình Dục - người đầu tiên ủng hộ Tào Tháo và luôn kiên định hỗ trợ y, mà là người nhìn có vẻ nhu nhược đang đứng trước mặt…



Tuân Úc có ít kinh nghiệm chiến trận, trận chiến đặc sắc nhất e rằng chính là cuộc chiến Bộc Dương chống lại Lã Bố vào năm Hưng Bình Nguyên.



Nghe nói kế vườn không nhà trống của Gia Cát Lượng thật ra là bắt nguồn từ cuộc chiến Bộc Dương của Tuân Úc.



Còn Gia Cát Lượng cả đời cũng chưa hề sử dụng kế sách như vậy. Điều này dường như càng phù hợp với bản tính của Gia Cát Lượng, quân tử không đứng dưới bức tường sắp đổ! Cho dù trong Tam Quốc Diễn Nghĩa, Gia Cát Lượng phải dùng kế vườn không nhà trống là bắt đắc dĩ. Nhưng dù sao cũng là bịa đặt. Người thực sự sử dụng kế vườn không nhà trống chính là Tuân Úc, bậc trượng phu có nội tâm cực kỳ mạnh mẽ…
Mùa thu tháng tám chính là lúc thời tiết sảng khoái nhất.



Nhược Thủy nằm ở quận Trương Dịch, thế nước chảy xiết, tuân trào liên tục. Nhược Thủy bắt nguồn từ núi Hợp Lê, là con sông chính của quận Trương Dịch. Trong 《 Thượng thư li cống 》đã có ghi lại. Trong 《 Tây Du ký 》 vốn được coi là một trong bốn tác phẩm nổi tiếng ở hậu thế cũng có một nơi tên là sông Lưu Sa. Con sông Lưu Sa này chính là bắt nguồn từ Nhược Thủy…



Tào Bằng nhận lời mời của Thái Thú Tửu Tuyền là Tô Tắc, dẫn Bạch gù binh qua Nhược Thủy vào tháng tám và tới Để Trì.



Tô Tắc đã chờ ở Để Trì từ lâu, sau khi thấy Tào Bằng cũng tỏ ra rất nhiệt tình, tối đó thiết yến khoản đãi ở trong huyện giải.



Tô Tắc có tên tự là Văn Sư, là người huyện Võ Công.



Người này còn trẻ nhưng nổi tiếng nhờ học thức và sự tài giỏi, vì thế được tiến cử làm Hiếu Liêm, sau đó là Mậu Tài. Năm Hưng Bình Nguyên, y nhậm chức Thái Thú của Tửu Tuyền cho đến nay. Tô Tắc trong lịch sử cũng lập nghiệp ở Tửu Tuyền, về sau tới An Định làm Thái Thú ở Võ Đô, nhờ uy danh để cai trị các nơi. Khi Tào Tháo chinh phạt Hán Trung, trên đường đi qua Võ Đô, thấy Tô Tắc liền cực kỳ vui mừng, lệnh cho hắn ta dẫn binh mã tấn công Hán Trung, đại phá Trương Lỗ. Sau đó lại lệnh cho Tô Tắc thông đạo ở Hà Tây, là Thái Thú vào thành. Tô Tắc đã dùng kế dụ dỗ, chiêu dụ Khương Hồ, sau khi có được trâu dê sẽ nuôi dưỡng những người già cô đơn, phân phát lương thực cho bách tính. Chưa được nửa tháng, lưu dân Lương Châu lần lượt quay về, hàng nghìn hộ nhân khẩu đều nằm trong quyền quản lý của Kim Thành.



Sau đó quay về Lũng Tây, Tô Tắc dẫn quân bao vây Khương Hồ, những kẻ mưu phản đều xin hàng hết.



Cuối cùng, Tô Tắc đã bình định loạn Khúc Diễn, được phong làm Giáo úy Khương Hồ, ban thưởng tước quan nội hầu…



Tô Tắc lúc sinh thời phần lớn ở Lương Châu, lần lượt bình định được vô số cuộc mưu loạn, thanh danh cực kỳ vang dội ở Lương Châu.



Sau khi Tào Phi đăng cơ đã từng đánh giá Tô Tắc là một quan thần ngay thẳng.



Trong Tam Quốc Chí, Tô Tắc cũng được nhắc đến riêng lẻ, gọi hắn ta là: dùng uy để dẹp loạn, vừa tinh thông chính sự lại anh dũng cương trực, xứng danh uy phong lẫm liệt.



Chẳng qua, trong Tam Quốc Diễn Nghĩa, Tô Tắc còn chưa đăng đàn.



Cho nên Tào Bằng cũng hoàn toàn không ấn tượng với Tô Tắc.



Tô Tắc là một đại hán Quan Trung chuẩn mực, thân hình cao lớn, sức khỏe cường tráng.



Thử nghĩ xem, ở một nơi mà bọn Khương Hồ tàn sát bừa bãi ở Tửu Tuyền, môi trường gian khổ, nếu không có sức khỏe tốt, sao có thể làm nên đại sự? Ăn nói cũng phải có sự thẳng thắn của đại hán Tây Bắc, không hề có chút gượng ép…Tào Bằng bắt đầu có thiện cảm với Tô Tắc, còn Tô Tắc ư? Y cũng thầm khen ngợi Tào Bằng.



Lần này y mời Tào Bằng, một là muốn xác nhận chuyện của Trương Dịch.



Trâu Kỳ bị giết, Trương Dịch trở thành vô chủ. Theo ước định của Tô Tắc và Tào Bằng, Tào Bằng chỉ tới huyện Nhật Lặc, không dẫn binh qua Nhược Thủy. Các huyện khác đều do Tô Tắc quản lý. Đối với Tô Tắc mà nói, đây không phải là chuyện lớn gì, y chỉ muốn xác nhận một chút xem rốt cuộc Tào Bằng có dự định thế nào. Y lờ mờ có thể nhận ra sự coi trọng của Tào Bằng đối với hành lang Hà Tây. Còn Tô Tắc sống ở Tửu Tuyền đã lâu, đặc biệt hiểu rõ về Tây Vực, vì thế muốn trao đổi suy nghĩ với Tào Bằng.



Còn điểm thứ hai này, Tô Tắc muốn làm rõ kế hoạch tiếp theo của Tào Bằng.



- Tướng quân muốn mở con đường buôn bán ở Hà Tây, Kim Thành ắt phải kiên định mục tiêu.



Kim Thành không quản lý thương lộ Hà Tây không được. Ta biết quận Hà Tây của công tử, nhưng vẫn không đủ để khiến Tây Vực mở cửa ngõ.



Nói cách khác, việc mở ra con đường tơ lụa sẽ phát huy đầy đủ ưu thế của hành lang Hà Tây, quận Kim Thành có vị trí cực kỳ quan trọng.



Tào Bằng cũng rất tán thành quan điểm này của Tô Tắc. Chỉ dựa vào quận Hà Tây thì vẫn không thể phát huy hoàn toàn ưu thế của hành lang Hà Tây. Chỉ có triệt để kiểm soát Lương Châu, kết nối Sử Ti và hành lang Hà Tây thành một thể, mới có thể tái hiện lại con đường tơ lụa trước đây.



Có điều, kết nối Sử Ti và hành lang Hà Tây thành một thể không phải là chuyện dễ.



Tào Bằng trò chuyện vui vẻ với Tô Tắc, nhưng sau khi trở lại nơi ở, hắn lại chìm trong suy tư... Quận Kim Thành, Mã Đằng? Hắn viết năm chữ này trên giấy, ngón tay dồn dập gõ xuống bàn. Xem ra, đã đến lúc quyết phân thắng bại với Mã Đằng rồi!