Tào Tặc

Chương 635 : Sắp đặt ban đầu

Ngày đăng: 00:08 22/04/20


Sau khi tiễn Khấu Phong đi, Tào Bằng trở về thư phòng.



Vừa mới ngồi xuống, lại thấy Hoàng Trung đi vào phòng, chắp tay vái chào Tào Bằng:



- Công tử lại vì Giang Lăng mà ưu phiền?



- Đúng vậy!



- Trung có một kế, xin Công tử chỉ điểm.



- Hán Thăng cứ nói đừng ngại.



- Trung có một người bạn tốt, tên là Lại Cung, tự là Bá Khiêm, rất nổi danh, hiện đang ở Giang Lăng.



- Ồ?



- Dựa vào Bá Khiêm là danh sĩ Linh Lăng, tài năng không tầm thương, chỉ có điều tính tình hơi quật cường cố chấp...Lúc trước hắn từng được Lưu Biểu coi trọng, làm Thứ Sử Giao Châu, sau khi Lưu Biểu lệnh cho Ngô Cự làm Thái Thú Ngô Thương, Bá Khiêm và Ngô Cự không hợp, bị buộc thôi chức, trả về nhà, sau đó định cư ở Giang Lăng.



Lực ảnh hưởng của người này ở Giang Lăng rất lớn, rất được dân chúng Giang Lăng coi trọng.



Trung bất tài, nguyện bí mật đến Giang Lăng, thuyết phục Bá Khiêm mời hắn ra mặt khống chế Giang Lăng. Như thế, dù Lưu Bị muốn đánh chiếm Giang Lăng cũng không phải là chuyện dễ. Công tử ở Tương Dương hãy mau chóng lấy được binh quyền rồi sau đó xuất binh đến Giang Lăng, thì Lưu Bị khó mà cướp lấy được Giang Lăng.



Lại Cung?



Tào Bằng ngẩn ra.



Hắn cảm thấy cái tên Lại Cung này thật sự là quá xa lạ.



Tuy nhiên một khi Tào Trung đã coi trọng người này như vậy, chứng tỏ người này cũng có chút bản lĩnh. Nếu Hoàng Trung nói thật sự có thể dựa vào Lại Cung, khống chế được Giang Lăng...



Tào Bằng nghĩ đến đây, lập tức quyết định.



- Vậy Hán Thăng phải vất vả một chuyến rồi.



Hoàng Trung lĩnh mệnh đi, còn Tào Bằng lại không bởi vậy mà thấy thoải mái, ở trong thư phòng bồi hồi một lát, hắn cắn răng ra khỏi thư phòng sai người cho gọi Lục Mạo.



- Tử Chương, theo ta đi một chuyến.



- Đi đâu?



- Chúng ta phải hành động nhanh hơn để Thái phu nhân càng sớm ra quyết định càng tốt.



Trong tay Tào Bằng còn có một phong thư, một phong thư gửi cho Vương Uy.
Tào Bằng mất ngủ cả đêm!



Hắn nằm trên sập trằn trọc, mãi sắp bình minh thì cuối cùng Tào Bằng nghĩ tới một người, tinh thần lập tức phấn chấn.



Tư Mã Huy!



Đúng vậy, mời Tư Mã Huy ra mặt, đến giải quyết Văn Sính phiền toái này...



Tảng đá lớn trong lòng cuối cùng đã buông xuống được.



Khi trời gần sáng, Tào Bằng đang mơ màng ngủ!



- Công tử, xảy ra chuyện lớn rồi, xảy ra chuyện lớn rồi!



Tiếng gọi ầm ĩ dồn dập khiến Tào Bằng bừng tỉnh.



Hắn vội vàng xoay người ngồi dậy, từ trên tháp cầm lấy một chiếc áo báo khoác trên người bước nhanh ra mở cửa phòng.



- Tử Chương, xảy ra chuyện gì?



- Chương Lăng bị phá rồi, Chương Lăng bị phá rồi...



- Cái gì?



Tào Bằng nghe vậy ngẩn ra, niềm vui bất ngờ ập đến.



Tối hôm qua định muốn Tào Chân đánh chiếm Chương Lăng, không ngờ Tào Chân đã đánh hạ Chương Lăng rồi.



Lục Mạo thở hổn hển nói:



- Hôm qua Tử Đan tướng quân thừa dịp ban đêm đánh lén Chương Lăng, Lưu Hổ đại bại...Mà hiện nay Lưu Hổ đã dẫn tàn quân lui về Lục Lâm Sơn, chạy trốn về Giang Hạ. Tào tướng quân đã chiếm lĩnh Chương Lăng, dẫn bộ tiến thẳng về Bạch Thủy Hương.



- Ha hả, lần này Thái Đức Khuê phải sợ đến sốt ruột rồi!



Tào Bằng lặng lẽ cười lạnh.



- Thái Đức Khuê đâu chỉ sốt ruột?



Hiện tại chỉ sợ hắn đã đứng ngồi không yên. Tử Đan xuất binh cũng không phải là hành vi cá nhân. Đây chắc là lệnh của Thừa tướng, hắn mới có thể đánh chiếm Chương Lăng.



Từ hành động này của hắn cho thấy, chỉ sợ Thừa tướng sắp có hành động rồi!