Tào Tặc
Chương 69 : Bá vương tam súy
Ngày đăng: 00:02 22/04/20
Tào Bằng không phải là người lòng dạ hẹp hòi, có thù phải báo, nhưng cũng không phải kẻ bao la đại lượng.
Đặc biệt một số vấn đề mang tính nguyên tắc, Tào Bằng rất đặt nặng. Nếu không phải vì vậy thì kiếp trước hắn cũng chẳng làm việc liều mạng tới cuối cùng nhà tan cửa nát. Sau khi sống lại, Tào Bằng định vất bỏ cái nguyên tắc đó nhưng có một số chuyện đã ăn vào trong máu, không phải muốn bỏ là bỏ.
Tên họ Trình trong suy nghĩ của Tào Bằng là một kẻ đáng chết.
Vu hại mẫu thân của hắn, lại còn làm cho gia đình hắn phải xa xứ. Chuyện này không phải tội chết thì là cái gì?
Nếu không phải vì nguyên nhân đó thì chuyện tên họ Trình lập trạm kiểm soát thu phí cao nhiều lắm chỉ làm cho Tào Bằng giận một chút mà thôi. Có thêm nguyên nhân kia, khiến cho họ Trình vừa gặp, Tào Bằng làm sao có thể tha cho được?
Vương Mãnh và Tào Cấp đều nhận ra được tên họ Trình đó.
Cả hai người liếc mắt nhìn nhau là hiểu rõ.
Thấy Điển Vi định một mình nghênh địch, Tào Cấp nghiêm mặt nói:
- Điển huynh đệ! Ngươi nói vậy không đúng. Đây là họa do Bằng nhi gây ra, sao lại để cho ngươi một mình đối mặt? Thế này. Ta và lão Vương đều ở lại, những người khác bảo vệ xe đi trước. Ngươi thấy sắp xếp như vậy có được không?
Điển Vi nghe nói vậy liền nở nụ cười.
Y cũng không nói gì thêm chỉ hơi gật đầu.
Tào Bằng quay sang nhìn Tào Cấp, trong lòng thầm cảm khái:" Cha không hề ngốc chút nào! Trước kia có lẽ do cuộc sống khiến cho người dè dặt. Nhưng trong lòng lại cực kỳ độc đáo...thậm chí so với mình còn xuất sắc hơn."
Trên con đường, Tào Cấp không hề đón ý, hay hùa theo Điển Vi, thậm chí còn có đôi khi cãi lại.
Đối với một người khác có lẽ sẽ không vui nhưng Điển Vi lại không hề để ý. Y là một hán tử hào phóng, cho rằng như vậy mới là tốt.
Còn hiện tại, Tào Cấp lại làm như vô tình kéo gần quan hệ với Điển Vi, tăng thêm tình cảm.
Ngươi nói Tào Cấp nhát gan cũng không có gì sai. Nhưng nếu nói y không hiểu tính toán, mưu trí thì hoàn toàn sai.
"Cha không hề đơn giản!"
...........
Một tiếng động lớn vang lên, chiến mã cũng hí to.
Hai mâu va chạm với nhau, Vương Mãnh rõ ràng chiếm cứ thượng phong. Con ngựa của Thành Mạc Ngôn hí lên liên tục rồi lui lại. Còn Thành Mạc Ngôn vì đỡ một thương của Vương Mãnh mà cánh tay cũng run lên.
"Người này mạnh thật!"
Thành Mạc Ngôn mới nghĩ vậy, Vương Mãnh đã tới trước mặt.
Một mâu vừa rồi trên thực tế lại trong sự khống chế của Vương Mãnh.
Sau khi thiết mâu dội ra, Vương Mãnh cũng không dừng lại mà thúc ngựa lao tới. Cây thiết mâu nặng ba mươi sáu cân vẽ một đường cong trong không trung, kéo theo một cơn gió mà lao xuống, khiến cho Thành Mạc Ngôn không còn chỗ trốn.
Vương Mãnh vung thương đánh hơn mười cái, ép cho Thành Mạc Ngôn lui lại phía sau?
- Bá Vương tam súy?
Điển Vi thốt lên một tiếng nho nhỏ.
Y nhận ra được đấu pháp của Vương Mãnh là một diệu chiêu dùng lực thủ thắng.
Cái gọi Bá Vương tam súy tương truyền là do Sở bá vương Hạng Vũ sáng chế ra. Yếu quyết đó là lực mạnh, thương nhanh, tàn nhẫn... Nghe nói năm đó khi Sở Bá vương bị vây, thấy quân Hán thật mạnh, vẫn không hề sợ hãi, dẫn bộ hạ phá vậy đánh cho quân Hán máu chảy thành sông.
Lúc ấy, Sở bá vương dùng chính là Bá Vương tam súy.
Quân Hán mặc dù đông nhưng không một ai có thể chống được.
Truyền thuyết này có thật hay không thì không ai biết. Nhưng phàm là võ tướng, tất cả đều biết tới Bá Vương tám súy tuy nhiên có thể dùng được tốt thì không phải là chuyện dễ.
Về mặt này có rất nhiều hạn chế.
Chẳng hạn như sức khỏe phải mạnh. Đấu pháp phải dũng mãnh không sợ chết.
Vì vậy mà người biết Bá Vương tam súy tuy nhiều nhưng người dùng tốt thì lại ít. Điển Vi cũng dùng chiêu đó và còn tốt hơn Vương Mãnh.