Tào Tặc

Chương 81 : Cái tên, tuyệt diệu vô cùng

Ngày đăng: 00:02 22/04/20


Hứa Đô, phủ Hổ Bôn.



Đặng Tắc hộ tống ba mươi xe ngựa vào phủ, đổ thẳng đống đá trên những chiếc xe này vào trong một cái ao ở hậu viện.



"A Phúc, ngươi làm trò gì đây?"



Điển Vi nhìn đống đá chất đầy trong áo, nhíu mày nghĩ.



Đá đổ xuống ao, lập tức khiến nước ao biến thành màu đen. Hóa ra, cái gọi là đá đen chỉ là đá bình thường, dùng nước mực nhuộm màu đen mà thôi.



Nhìn cái ao đen xì xì, Đặng Tăc cũng thấy đầu óc mình u mê. truyện được lấy tại TruyenFull.vn



Sau khi hắn ở Lang Lăng đợi được Chu Thương liền nhận được một bức thư của Tào Bằng. Trong thư nói, bảo hắn mang ba mươi xe đá về Hứa Đô, còn muốn nhuộm đá thành màu đen.



Đồng thời, trong thư Tào Bằng còn dạy cho Đặng Tắc một cách.



Nói thật, Đặng Tắc không hiểu Tào Bằng đang nghĩ gì, luôn nghĩ ngươi làm gì thì cứ làm, sao phải chơi mấy trò này làm gì?



Còn Tào Bằng vẫn giữ vẻ mặt tươi cười khó đoán.



"Sau khi trời tối, chứa đầy ba mươi chiếc xe này, lại đưa ra khỏi thành, chuyển tới Ô Bảo."



"Hả?"



"Không cần những hòn đá này nữa, chỉ cần trông đầy là được… Tóm lại, chúng ta muốn tạo ra một giả tưởng, để tất cả mọi người đều cho là như thế, Điển thúc phụ muốn dùng những hòn đá huyền thiết này để tạo đao. Chỉ cần đạt được mục đích này là được, cái khác mọi người không cần phí sức."



Điển Vi nhìn Tào Bằng, lắc đầu tỏ vẻ hoàn toàn không hiểu.



Tào Bằng cười nói: "Ta dự đoán lúc này, bên ngoài đều đã truyền đi rồi. Tiếp theo sẽ có người hỏi mọi người, mời ai đó tới tạo đao. Điển thúc phụ nhất định đừng nói ra, cho dù là ai hỏi, thúc phụ chỉ cần nói: "Không có chuyện này."



"Sao?"



"Cái này gọi là buông lỏng để khống chế chặt hơn. Ba mươi xe đá huyền thiết đặt ở đó, kể cả thúc phụ phủ nhận cũng không có ai tin."



"Vậy việc gì phải phủ nhận?"



"Bởi vì thúc phụ càng như thế, bọn chúng càng không tin. Càng không tin thì sẽ càng muốn biết… sau đó thúc phụ có thể giả vờ như vô ý tiết lộ sau một lần uống rượu say. Điển thúc phụ có biết đóng giả hay không? Thúc phụ nói đã mời một vị ẩn sỹ cao nhân từ Nam Dương tới là được… Ngoài ra, thúc phụ đừng nói gì khác. Nếu Tào Công có hỏi, thúc phụ cũng trả lời như thế."



"Đây chẳng phải là bảo ta lừa dối chủ công?"
Ví như, khi ở Uyển thành, khi tất cả mọi người đều cho rằng Tào Tháo tất thắng, duy chỉ Tào Bằng nói rằng Tào Tháo chắc chắn thua trận.



Hơn nữa, hắn còn nắm rất chắc những chuyện sau này.



Nếu chịu khó đọc sách, tương lai chắc chắn làm nên chuyện lớn. Điều Đặng Tắc sợ nhất chính là Tào Bằng tự mãn, sau này không chịu cầu tiến. Hiện giờ xem ra, nỗi lo này hình như không cần thiết. Tào Bằng đã muốn tiếp tục đọc sách, chứng tỏ đầu óc hắn rất tỉnh táo.



Điển Vi chuẩn bị rèn đao để ứng phó với màn diễn võ bốn tháng tới!



Trong một ngày ngắn ngủi, tin tức đã lan truyền khắp Hứa Đô, thậm chí lọt tới cả tai Tào Tháo. Đến hôm sau Tào Tháo vừa cười vừa hỏi Điển Vi và nhận được câu trả lời chính xác từ chính miệng của Điển Vi.



Điển Vi muốn rèn đao như thế nào?



Ai rèn đao cho Điển Vi?



Ba mươi xe Tây Vực kỳ ô đã mang tới áp lực lớn cho Hứa Chử.



Những chuyện khác không nói, nếu quân Hổ Bôn của Điển Vi thật sự trang bị được đao thượng đẳng thì khi diễn võ sẽ đối mặt với uy hiếp to lớn.



"Trọng Khang, nghe nói Điển Quân Minh mời kỳ sỹ Nam Dương tới rèn đao, ngươi có nghe nói không?"



Anh trai của Hứa Chử, tên là Hứa Định, tự Mãnh Khang.



Sau khi biết tin, hắn lập tức chạy vào nhà Hứa Chử, vừa bước vào cửa đã vội hỏi.



Hứa Chử buồn bã gật đầu: "Hôm nay chủ công cũng hỏi, Quân Minh cũng không phủ nhận. Chỉ là, cách bốn tháng nữa là tới buổi diễn võ, huynh ấy không thể rèn được đao tốt. Ta cảm thấy mấu chốt của vấn đề này đặt vào người rèn đao cho huynh ấy."



"Thế là sao?"



"Lần này hắn thoát hiểm ở Nam Dương, chắc là gặp được cao nhân gì chăng?"



Hứa Định vò đầu, ngồi xuống phía trước Hứa Chử.



"Đệ nói xem, có phải là trò đùa của Điển Vi không?"



"Không thể nào!" Hứa Chử lập tức lắc đầu, "ta cũng hiểu tính khí của Quân Minh. Hắn là người thẳng thắn, không đùa giỡn đâu. Hơn nữa, hắn lừa ai đi nữa thì cũng không thể lừa chủ công đâu. Vì thế ta cho rằng, chín mươi phần trăm là muốn rèn đao."



Có thể, rất nhiều người không hiểu, chẳng phải là rèn đao sao? Còn về trận đánh lớn như thế này?