Tất Cả Bạn Gái Của Tôi Đều Là Lệ Quỷ

Chương 108 : Âm hồn bất tán

Ngày đăng: 18:32 30/04/20


Dịch giả: VoMenh



Không gian bỗng nhiên yên tĩnh đến đáng sợ.



Ánh trăng lạnh giá xuyên qua ô cửa kính trên gác mái, chiếu rọi vào hành lang, cuối cùng khúc xạ lên thân thể của cô gái ấy.



Người con gái ấy mặc bộ áo cưới đỏ thẫm như máu, tỏa ra một sự khủng bố ghê rợn bên dưới bóng trăng.



Dương Húc Minh hốt hoảng dựa lưng vào tường, nhìn chằm chằm vào bóng dáng Lý Tử tại hành lang.



Hắn hoảng sợ thật sự.



- Con nữ quỷ đó trốn ở đây nè em yêu! Nó chui vào trong cây kiếm này ak babe!!!



Dương Húc Minh bán đứng ả ma nữ kia theo bản năng:



- Anh tận mắt thấy luôn ak!! Nó trốn trong đây nè!!!



Cơ bản thì ả nữ quỷ kia không phải là bạn bè thân thiết của Dương Húc Minh, nên hành động "bán đứng" ấy chả có gì là xấu xa cả.



Chủ yếu là Dương Húc Minh buộc phải khai báo tung tích của ả ma nữ kia, nhằm chuyển dời sự chú ý của Lý Tử, không thì Lý Tử sẽ tiện tay "sút" hắn một cước chầu trời cũng nên! Hắn hồi hộp quan sát sự phản ứng của Lý Tử.



Trên hành lang dài u ám, bóng người mặc áo cưới đỏ thẫm kia bỗng nhiên lay động trong nháy mắt.



Dương Húc Minh thấy rõ một cái bóng đen tách ra từ dưới chân Lý Tử; sau đó bóng đen ấy bỗng nhiên vọt đến bằng một tốc độ cực nhanh dưới ánh trăng lạnh giá.



Hắn chưa kịp phản ứng thì bóng người ấy đã hiển hiện ngay trước mặt, vung tay đánh vào thanh Sát Phụ chi kiếm đang nằm yên tại sàn nhà.



Một âm thanh chát chúa vang lên, thanh kiếm Sát Phụ ấy bị đập bay ra xa.



Khiếp thật, một hình ảnh không có thực thể như cô ấy lại có thể vung tay đập bay cả thanh trọng kiếm to kềnh càng ư?



Ngay lúc ấy, có tiếng gào thét đau đớn của một người phụ nữ vang lên từ bên trong thân kiếm.



Một dòng máu đỏ tươi từ thanh Sát Phụ kiếm rịn ra, sau đó lan rộng, ướt đẫm cả sàn nhà.



Dương Húc Minh vô cùng ngạc nhiên.



Chẳng lẽ đó... là do con nữ quỷ trốn trong thân kiếm vừa rồi đã bị dính chưởng của em yêu nhà mình?



Hắn vội vàng ngẩng đầu nhìn về hướng ngoài cửa, thấy rõ có một cái bóng đen rút về dưới đôi chân Lý Tử bên dưới ánh trăng lạnh lẽo kia.



Sau đó, thân ảnh mang áo cưới đỏ thẫm bỗng nhiên biến mất, tựa như... cô ấy đã thật sự rời đi?



Thấy vậy, Dương Húc Minh thở phào nhẹ nhõm.



Em ấy quay về nhà rồi sao?
Thế nhưng ngay khi hắn vừa moi cây bút ra, còn chưa định viết xuống tại khoảng giấy trống thì từng dòng chữ đỏ tươi dần dà hiện lên lấp kín vị trí còn lại ấy.



Manh mối chưa đủ.... tạm thời khó mà tính toán vị trí chôn xác của cô gái ấy...



Chú em cứ thong thả mà chờ nhé...



Hai dòng chữ vừa rồi chiếm hết chỗ trống còn lại.



Dương Húc Minh cầm bút nước trong tay, cố nén cục tức vào tront bụng.



... Đây là đang giỡn mặt với bố à?



Tuy nhiên, trong phút chốc, toàn bộ dòng chữ máu me trên trang sách thứ ba im ắng mờ dần rồi mất hẳn.



Sau đó, một đoạn văn mới từ từ hiện ra trên trang sách trống không.



Chiến lợi phẩm hùng mạnh:



Chúc mừng chú em - Chú em đã trải qua những thử thách gian nan, hiểm trở mà người thường khó có thể tưởng tượng đến, cuối cùng lấy được thanh vũ khí trong mộng tưởng.



Vung vẩy nó đi, chú em đã có được sức mạnh để choảng nhau với Trành quỷ



Nhưng mà, chú em phải cẩn thận!!! Có vài thứ không sạch sẽ đang cư trú bên trong thanh kiếm này!



Thân ái mời chú em ra tay hóa giải oán hận của bọn chúng - từ đó về sau, chú em có thể am tâm hoàn toàn khi sử dụng thanh hung khí này…



Đoạn văn xuất hiện lần thứ hai này có nội dung khá dài. Tiếp nối những dòng chữ trên, vẫn còn những con chữ khác đang tuần tự xuất hiện. Bên cạnh đó, những dòng chữ này cách quãng nhau, gom thành từng phân đoạn, tựa như minh họa cho Dương Húc Minh phân biệt rõ ràng từng nỗi oán hận khác nhau của mỗi con lệ quỷ.



Kẻ mất hồn lạc lối: Hình như chúng ta đang lạc đường



Tinh thần và ý thức của một con người cũng có lúc sẽ rời khỏi bản thể.



Khi hồn và thể chia lìa, chúng sẽ trở thành những cá thể vô tri vô giác, mờ mịt, ngẩn ngơ



Hãy mang theo hanh kiếm này trên bước đường tìm kiếm thể xác của bọn chúng



Lúc ý thức quay về với thân thể của kẻ mất hồn cũng là thời khắc chú em giải cứu hai đạo hồn phách khốn khổ!



Dương Húc Minh đã rõ ràng tiền căn hậu quả khi đọc đến đoạn này.



Kẽ lạc mất hồn phách, đối chiếu với hai bóng đen ngồ nghệch tại phòng tập thể dục ở đàng kia, rõ ràng chính là anh em nhà họ Hồng mà!



Nguyên do thì ra tinh thần và ý thức của bọn họ đã bị lạc lối mà thôi!



Ngẫm nghĩ trong giây lát, Dương Húc Minh bèn đọc tiếp.