Tất Cả Bạn Gái Của Tôi Đều Là Lệ Quỷ
Chương 120 : Có quỷ
Ngày đăng: 18:32 30/04/20
Dịch giả: Doãn Đại Hiệp
Giữa màn đêm nơi rừng sâu núi thẳm, Mạnh Chí Thành quỳ gối bên cạnh hố chôn xác bị bao tải trùm lên đầu, hai tay bị trói sau lưng.
Dây thừng còn thừa bị Dương Húc Minh buộc lại trên cây sồi trước người hắn.
Cho dù Mạnh Chí Thành muốn chạy trốn, cũng không chạy được. Xong xuôi, Dương Húc Minh mới thảnh thơi lấy điện thoại di động ra bật ghi âm, yêu cầu Mạnh Chí Thành khai thật sẽ được khoan hồng. Mặc dù đêm nay hắn muốn đến siêu độ oán hận của nữ quỷ, nhưng cũng không có nghĩa Dương Húc Minh bỏ qua tên tội phạm cưỡng hiếp giết người này. Xử lý xong nữ quỷ thì gọi 110 báo án, biết đâu lại nhận được thêm mấy chục ngàn tệ tiền thưởng. Nghĩ mà phê.
- Đến đây, kể hết tội ác của anh bạn ra nào.
Dương Húc Minh vác thanh Sát Phụ kiếm, nói với Mạnh Chí Thành đang quỳ bên hố:
- Lần này phải ăn ngay nói thật.
Bên cạnh cái hố, Mạnh Chí Thành quỳ đến phát run.
Gã hoảng sợ:
- Anh Kira Yoshikage, tôi... tôi khai thật! Tôi sẽ khai hết!
- Ok bây bi, vậy anh bạn nói đi, từ chỗ anh bạn bắt đầu nói láo trở đi.
Dương Húc Minh nói như vậy.
- Vâng, lần này tôi không nói láo!
Mạnh Chí Thành liều mạng gật đầu, nhìn chỉ muốn ngay lập tức ôm chân Dương Húc Minh cầu xin tha thứ.
Gã vội vàng nói:
- Tôi vừa rồi có nói láo, mặc dù trong lúc vô tình tôi gặp được cô ta.
- Cô ta nói muốn trả ơn tôi. Còn cố ý kéo thấp áo ngực dụ dỗ tôi.
- Nhưng lúc sau tôi muốn cùng cô ta quan hệ, cô ta cự tuyệt tôi, lúc ấy tôi đang rất hứng, thêm vào nhìn cô ta cũng chẳng phải gái nhà lành. Thế là tôi liền cưỡng hiếp cô ta... Đúng là tôi bị ma xui quỷ khiến mà.
- Cái gì ra cái đấy, vị tiểu thư này, trước khi em báo thù, anh có một chút ân oán muốn cùng em chấm dứt, không biết em có nhã hứng không?
Đôi mắt nữ quỷ nhìn hắn chằm chằm, nhưng nữ quỷ chỉ phát ra tiếng gầm rú oán ghét phẫn nộ.
- Đều phải chết! Bọn mày đều phải chết! Toàn bộ chúng mày đều phải chết!
Nhìn qua thì không có cách nào nói chuyện rồi.
Đối với việc này, Dương Húc Minh có chút bất đắc dĩ.
Quả nhiên quỷ càng mạnh, chấp niệm càng sâu, tư duy logic càng hỗn loạn. Vậy nên Lý Tử không chịu nói chuyện, cũng không phải do cô ấy, mà tất cả lệ quỷ hung mãnh đều như vậy?
Trừ báo thù và oán hận, bọn chúng giống như không quan tâm đến cái khác. Đối với việc này, Dương Húc Minh chỉ có thể thở dài.
- Xem ra không thể ngồi xuống tâm sự được rồi.
Dương Húc Minh cầm đại kiếm trong tay nhắm vào nữ quỷ trước mắt:
- Đến phang anh đi em ơi!
Trong bóng tối, thanh Sát Phụ kiếm vạch một đường cong giữa không trung chém tới đập trúng nữ quỷ.
- Ách a a a a a a a a a a
Tiếng kêu của nữ quỷ thảm thiết thê lương vang vọng khắp núi rừng.
Một kiếm này của Dương Húc Minh đã chém nữ quỷ ra làm hai. Sau đó, Dương Húc Minh lao thẳng tới, khẽ gọi Tiểu Tư.
Một đôi tay tái nhợt từ trong túi áo Dương Húc Minh chui ra ngoài bắt lấy nữ quỷ đã bị chém làm đôi.
Sau đó, đôi tay thu lại.
Hai đoạn thân thể của nữ quỷ ngay cả giãy dụa đều không thể làm được, ngay lập tức bị Tiểu Tư hút vào trong quyển nhật ký.