Tất Cả Bạn Gái Của Tôi Đều Là Lệ Quỷ

Chương 93 : Hộp gỗ

Ngày đăng: 18:32 30/04/20


Dịch: Doãn Đại Hiệp



Nhóm dịch: Vô Sĩ



Hai anh em họ Hồng cười vừa dữ tợn vừa quỷ dị.



Không hiểu sao khi Dương Húc Minh bị họ nhìn chằm chằm, hắn cảm thấy lạnh hết cả người.



Hắn tái mặt lùi lại nửa bước, rồi cho tay vào trong túi nắm lấy nến đỏ.



Hiện tại là lúc chạng vạng, còn chưa tối hẳn, bầu trời bị nhuốm một màu đỏ rực như máu.



Dương Húc Minh nhìn hai anh em họ Hồng hỏi: -Hai anh cười cái gì?



Dương Húc Minh vừa mở miệng nói chuyện, hai anh em đồng thời im thin thít.



Bọn họ lại ngớ ngẩn như lúc trước.



Dương Húc Minh liếc bọn họ, không nói lời nào. Bởi vì thời điểm hai anh em quay ra cười với hắn, « Sinh Tử Lục » trong túi áo rung nhẹ, có vẻ có thông tin mới? Dương Húc Minh nhìn chằm chằm hai anh em một chút, sau đó quay về phía bà mẹ.



- Dì à, trước đây bọn họ có cười như vậy không? Dương Húc Minh hỏi



Bà ta một mặt khó hiểu lắc đầu, hiển nhiên cũng bị phản ứng của hai đứa con trai làm giật mình.



Bà ta nhìn liếc quyển nhật ký trong tay Dương Húc Minh một chút, hỏi: -Bác sĩ, quyển sổ nhỏ của cậu.... Là cái gì vậy?"



Sau khi nhìn Dương Húc Minh có thể làm hai thằng con trai ngớ ngẩn của mình bật cười, bà mẹ đã có chút tin hắn là bác sĩ thật chứ không giống như bschien của bachngocsach. com ^^




Dương Húc Minh hỏi vấn đề này làm bà ta có chút chần chờ.



Lát sau bà ta mới trả lời:



- Nếu như cậu thực tâm muốn biết thì tôi sẵn sàng trả lời. Hai đứa chúng nó có mang ra một cái hộp.



Dương Húc Minh trong lòng hơi động, liền vội vàng hỏi: - Cái hộp trông như thế nào hả dì?



- Một cái hộp gỗ hình chữ nhật, vừa dài vừa rộng, bên trong có thứ gì đó rất nặng.



Bà ta tiếp tục: -Cái hộp gỗ đó nếu dựng lên có khi cao bằng người lớn.



- Vậy bên trong chứa cái gì hả bác? Dương Húc Minh hỏi. Vấn đề này, bà ta không cách nào giải đáp.



- Không có cách nào mở cái hộp gỗ này ra, dường như bị kẹp chặt từ bên trong. Hai anh em bọn chúng định để hôm sau tìm người mở, cuối cùng xảy ra sự việc kia, tôi cũng không dám sờ vào nữa.



- Thế cái hộp gỗ kia đang ở trong nhà hả dì?



- Không có. Bà ta lắc đầu nói: -Sau sự việc đáng sợ kia, bác trai đã đem ngay cái hộp đó trả về biệt thự. Ông ấy không dám đi vào, chỉ đặt ở cái sân bên ngoài biệt thự. Về sau hộp gỗ biến đi đâu. Chúng tôi cũng không biết.



Nghe được câu trả lời này, Dương Húc Minh có chút thất vọng. Hắn còn tưởng rằng cái hộp gỗ kia vẫn ở đây chứ. Đen thật.



Một cái hộp gỗ vừa to vừa nặng lại cao bằng đầu người, chẳng lẽ bên trong đựng thanh Sát Phụ kiếm chứa đựng oán hận của Lệ quỷ? Vì anh em nhà họ Hồng mang thanh kiếm này từ trong biệt thự ra ngoài nên mới trêu chọc đến lệ quỷ? Dương Húc Minh đứng dậy nói:



- Trời không còn sớm nữa, dì à, cháu hôm nay phải làm ca đêm nên cháu về trước. Cháu sẽ tìm hiểu chuyện này rồi mai cháu quay lại.