Tất Cả Bạn Gái Của Tôi Đều Là Lệ Quỷ

Chương 96 : Bida snooker

Ngày đăng: 18:32 30/04/20


Dịch: Cua Đá



Nhóm dịch: Vô Sĩ



Trước mặt Dương Húc Minh là một vấn đề nan giải



Vào hay không vào? Đứng trước căn phòng có không khí quỷ dị này, Dương Húc Minh hơi lưỡng lự. Hai ẻm sex toy đang ngồi trên chiếc giường to kia mang lại cho hắn cảm giác rất nguy hiểm.



Càng đáng sợ hơn là cả hai đều quay mặt ra phía cửa phòng, hắn vừa mở cửa liền bị hai nụ cười chiếu tướng đến nhức nhối.



Ánh mắt hai con búp bê được mô phỏng cực kỳ tinh xảo chân thật dưới ánh đèn pin toát ra ánh sáng kỳ quái, sinh động như người sống, lại đang yên tĩnh chăm chú nhìn hắn.



Đó là thứ cảm giác nhồn nhột ngột ngạt toàn thân, khiến hắn không tự nhiên chút nào.



Không lẽ cha con người chết trong biệt thự ám vào trên người hai con búp bê này?



Hoặc là do hắn tự kỷ ám thị chứ thực ra nó không kỳ dị đến thế?



Dương Húc Minh suy nghĩ một lúc, cũng không tự tiện lại gần.



Hắn đứng ở cổng lấy đèn pin quét qua quét lại căn phòng.



Hắn nhanh chóng nắm được kết cấu bên trong. Đây không phải là phòng ngủ. Căn cứ vào số quần áo treo trong tủ đứng đang mở cửa kia, có thể thấy toàn các loại trang phục dùng cho cosplay và nội y tình thú, có lẽ là lâu lâu chủ nhân lại dùng cho hai con búp bê kia mặc để rửa mắt đây mà.



Thế nên phòng này hẳn là căn phòng trưng bày dùng cho hai cô nàng sex toy chứ nhỉ?



Dương Húc Minh lặng lẽ khép cửa phòng, quyết định bỏ qua căn phòng này.



Hai em búp bê kia mang đến cho hắn một cảm giác quá quỷ dị, xác suất đây là phòng ngủ rất thấp nên hắn không cần mạo hiểm đi vào. Trước mắt đi kiểm tra các phòng khác đã.



Dương Húc Minh vừa nghĩ vừa dựa lưng vào tường rồi di chuyển. Hắn nhận ra cách đi áp tường này đem lại cho mình cảm giác an toàn hơn, vì mấy lần đụng độ lũ quỷ thì có vẻ chúng nó không có khả năng đi xuyên tường à nha.




Tầng ba cũng không có căn phòng bí ẩn, vậy thì chỉ còn lại tầng một hắn chưa thăm dò qua. Dương Húc Minh vừa nghĩ vừa lặng lẽ dán tường di chuyển xuống bậc thang.



Trong bóng tối, tiếng bước chân hắn nghe thật chói tai.



Dù hắn đã cố gắng đi nhẹ nói khẽ, cơ mà sàn nhà của căn biệt thự này thật đặc cmn thù. Thiệt tình là mới chỉ lướt một phát đã réo lên như phím đàn piano rồi.



Thùng, thùng, thùng!!!



Tiếng bước chân hắn trong bóng đêm nghe rất nhịp nhàng. Mỗi tiếng thùng vang lên, hắn cứ có cảm giác mình đang thức tỉnh thêm một thứ gì đó.



Hắn nhìn chằm chẳm vào cửa phòng tập đề phòng bị tập kích. Nhưng phòng tập thể hình im ắng đến tiếng con ruồi bay cũng không nghe thấy, giống như vừa nãy đúng là ảo giác của hắn vậy.



Hắn trượt qua cầu thang xuống đến tầng hai.



Trước đó, hắn vốn nghĩ sẽ xuống thẳng tầng một luôn. Nhưng đến bậc thang cuối tầng hai, trong đầu hắn bỗng có một suy nghĩ quái đản... Hai ẻm sex toy kia sống lại thì sao? Nghĩ tới đó, Dương Húc Minh đứng ở cầu thang tầng hai, theo bản năng chiếu đèn pin vào căn phòng kia.



Chợt hắn nhìn thấy cánh cửa phòng nửa khép nửa mở trong bóng tối, tựa như mảnh bóng đêm đen kịt mở ra cái miệng đỏ lòm đang im ắng mà ngạo nghễ cười nhạo hắn.



Mặt Dương Húc Minh xám ngoét. Hắn nhớ rất rõ, trước khi rời đi mình đã đóng chặt cửa phòng.



Vậy mà bây giờ cửa bị mở ra rồi? Là ai? Chẳng lẽ hai con búp bê kia sống lại rồi?



Đoành!



Lại là một tiếng đánh cầu nữa vang lên gọn ghẽ từ tầng ba.



Cực kỳ chói tai.



Dường như mọi thứ trong biệt thự này đang dần dần thức giấc.