Tây Du Ký

Chương 26 : Tôn Ngộ Không non cao tìm thuốc Quan Thế Âm nước phép cứu cây

Ngày đăng: 08:21 19/04/20


Khi ấy Trấn Nguơn đại tiên nắm Tôn Hành Giả mà nói rằng:



- Ta cũng biết ngươi thần thông quảng đại. Song bởi ngươi vô lễ quá, dầu hay biến hóa cũng ra không khỏi tay áo ta. Vậy ngươi đi với ta đến Tây Phương ra mắt Phật Tổ, thử coi ngài xử ngươi phải thường cây nhơn sâm cho ta chăng? Không lẽ ngươi ngang tàng, mà cãi lẽ cho đặng.



Tôn Hành Giả cười rằng:



- Ông thiệt là người nhỏ mọn lắm! Muốn cây nhơn sâm sống lại có khó gì, sao ông không nói trước cho rành, để mất công tranh đua cho mất công dữ vậy?



Trấn Nguơn đại tiên nói:



- Ta chẳng tranh nhỏ mọn, thiệt là uổng cây nhơn sâm.



Tôn Hành Giả nói:



- Nếu ông thả thầy và hai em tôi, thì tôi bắt đền cây nhơn sâm sống lại.



Trấn Nguơn đại tiên nói:



- Nếu đặng như vậy thì ta kết làm anh em với ngươi.



Tôn Hành Giả nói:



- Thì ông thả đi, tôi chẳng hề thất tín.



Trấn Nguơn đại tiên nhắm bốn thầy trò dầu trốn đâu cũng không khỏi, truyền tha hết một lần.



Nói về Tam Tạng tuy khỏi trói mà còn nghi không chắc, liền hỏi Tôn Hành Giả rằng: - Ngươi làm sao cho cây nhơn sâm sống lại?



Tôn Hành Giả thưa rằng:



- Tôi đi qua Ðông Dương đại hải, tìm Thánh Lão tiên ông, kiếm cho đặng phương phép khởi tử huờn sanh, về cứu cây ấy.



Tam Tạng hỏi:



- Ngươi đi mấy bữa mới về?



Tôn Hành Giả thưa rằng:



- Nội ba ngày thì về đến.



Tam Tạng nói:



- Ta cũng y như lời hẹn, nếu quá bữa thì niệm chú tức thì.



Tôn Hành Giả vâng lời cân đẩu vân bay mất.



Khi ấy Tôn Hành Giả qua Ðông Dương đại hải, đến núi Bồng Lai, thấy ngoài cửa động Bạch Vân có ba ông tiên đương đánh cờ dưới cội tòng, coi lại là: Phước Tinh với Lộc Tinh, còn Thọ Tinh ngồi coi thắng bại.



Tôn Hành Giả bước tới bái mà nói rằng:



- Chào các em đó.



Tam Tinh xô bàn cờ, đáp lễ hỏi rằng:



- Ðại Thánh đến có chuyện chi?



Tôn Hành Giả nói:



- Ở không vô sự, nên đến thăm chơi.



Thọ Tinh nói:



- Tôi nghe rằng Ðại Thánh theo Thích, bảo hộ Tam Tạng đi thỉnh kinh, sao lại ở không đi dạo?



Tôn Hành Giả nói:



- Thiệt tình không dám giấu các vị; bởi ta nữa đường gặp việc, nên đến cậy giúp một chút, không biết chịu hay chăng?



Phước Tinh hỏi:



- Ðại Thánh gặp việc tại chốn nào?



Tôn Hành Giả nói:



- Tại am Ngũ Trang, núi Vạn Thọ.



Tam Tinh đồng cười rằng:




Mấy ông kia nghe nói vội ra ngoài ngỏ tiếp nghinh, cùng nhau đồng lạy Quan Âm, rồi rước vào ngồi giữa.



Tôn Hành Giả nói:



- Bây giờ còn sớm, đại tiên thỉnh Bố Tát đi cứu cây nhơn sâm.



Trấn Nguơn đại tiên mừng rỡ, truyần đặt bàn hương án tại vườn, rồi thỉnh Bồ Tát Quan Âm đi trước, ai nấy theo sau.



Ðoạn đến vườn hoa thấy cây nhơn sâm trốc gốc đứt rễ, rụng lá khô nhanh.



Quan Âm truyền Tôn Hành Giả xòe bàn tay trái.



Quan Âm lấy nhành dương chấm nước cam lộ, họa phù khởi tử hồi sanh trong bàn tay, bảo Tôn Hành Giả nắm cái rễ nhơn sâm đợi nước ra thì lấy bầu ngọc mà hứng. Tôn Hành Giả y như lời dặn.



Giây phút nước ra có giọt.



Trấn Nguơn đại tiên truyền đạo đồng lấy chén ngọc bầu ngọc hơn năm chục cái, đem hứng nước đã đầy.



Quan Âm nói:



- Bởi nước ấy kị ngũ hành, nên phải đựng bằng đồ ngọc. Dựng cây dậy bắt trên mà tưới xuống, thì sống lại như thường.



Tôn Hành Giả và Sa Tăng Bát Giới đỡ cây dậy, dện gốc xong rồi, lấy nước trong bầu mà dâng cho Quan Âm Bồ Tát.



Khi ấy Quan Âm cầm nhành dương liễu, nhúng nước trong chén ngọc mà rảy cho cây nhơn sâm, còn bao nhiêu thì tưới dưới gốc.



Niệm chú giây phút, cây nhơn sâm tươi lại, ra lá sum suê, trên cây có hai mươi ba trái.



Nói về Minh Nguyệt và Thanh Phong ngó thấy làm lạ than rằng:



- Khi trước thấy mất nhơn sâm, thì đếm còn hai mươi hai trái. Sao bây giờ sống lại, dư thêm một trái cũng kỳ.



Hành Giả nói:



- Lâu ngày mới biết lòng người. Hồi trước tôi hái trộm có ba trái, còn một trái rớt xuống đất mất đi, tôi hỏi Thổ Ðịa, thì Thổ Ðịa nói. Nó kị đất, rớt xuống thì lặn mất liền.



Bát Giới không tin, cứ nghi tôi ăn trước, bây giờ có thấy hay không?



Còn Quan Âm nói:



- Ta biết cây nầy kị ngũ hành, nên ta cử trước.



Trấn Nguơn đại tiên mười phần mừng rỡ, truyền lấy cái móc vàng hái mười trái.



Rồi mời Quan Âm và mấy vị về am mà đãi, gọi là hội Nhơn sâm quả.



Mời Quan Âm ngồi giữa, Tam Tinh và mình ngồi bên tả, bốn thầy trò Tam Tạng ngồi bên hữu.



Khi ấy Tam Tạng mới biết là vật báu, bắt chước ăn theo.



Chín vị hết chín trái, còn dư một trái cho các tiên đồng chia với nhau.



Có bài thơ khen rằng:



Vạn thọ nam tiên quý lắm ru,



Nhơn sâm trái chín, chín ngàn thu,



Rễ linh rước trước, cây khô héo,



Nước phép nay xem lá bịt bù,



Ba vị làm ơn mà đặng hưởng,



Bốn thầy gây án lại hết thù,



Từ đây tuổi thọ tày trời đất,



Trẻ mãi không già tiếng chẳng tu.



Tiệc rồi Trấn Nguơn đại tiên và Tôn Hành Giả đều tạ ơn Quan Âm, Quan Âm về Nam Hải, Tam Tinh trở lại Bồng Lai.



Trấn Nguơn đại tiên dọn tiệc chay, đãi bốn thầy trò, rồi kết nguyền anh em với Tôn Hành Giả.



Thiệt là có đánh đau mới ra bạn thiết.