Tây Du Ký
Chương 4 : Chức phong Bậc Mã lòng chưa muốn Hiệu gọi Tề Thiên dạ mới đành
Ngày đăng: 08:20 19/04/20
Tôn Ngộ Không dùng phép cân đẩu vân bay nhanh cơn gió.
Thái Bạch đuổi theo nhưng không kịp!
Ngộ Không bay trước tới cửa Nam Thiên, muốn xông vào, bỗng có Tăng trưởng Thiên vương cùng tám vị Thiên Quân là: Ban Thiên Quân, Lưu Thiên Quân, Trương Thiên Quân, Ðào Thiên Quân, Tuân Thiên Quân, Ðặng Thiên Quân, Tân Thiên Quân và Tất Thiên Quân, dàn thiên binh đón lại.
Tôn Ngộ Không tức giận nói lớn:
- Lão Kim Tinh xảo trá! Gạt lão tôn lên đây Cho ngươi ngăn cản!
Vừa dứt lời, Thái Bạch Kim Tinh vừa tới.
Tôn Ngộ không nổi giận nói:
- Lão tặc dám gạt ta sao? Ngươi nói Thượng Ðế chiêu an, thỉnh ta lên lãnh chức, sao còn có kẻ ngăn đường chận ngõ?
Thái Bạch Kim Tinh cười, nói:
- Hầu vương bớt giận, lão không phải người lừa gạt! Vì Hầu vương chưa từng đến Thiên Ðình, nên Thiên tướng chưa quen mặt, không dám cho vào. Khi Hầu vương đã lãnh chức, ra vào sẽ không còn ai cản nữa.
Tôn Ngộ Không nói:
- Nếu vậy ta không muốn vào làm gì.
Thái Bạch Kim Tinh liền nắm tay Ngộ Không nói:
- Xin Hầu vương nguôi giận đi vào, kẻo Ngọc Hoàng chờ đợi.
Ðoạn gọi lớn:
- Mở cửa cho mau, ta vừng chiếu chỉ chiêu an, với tiên trung giới về đây.
Tiếng kêu vừa dứt, cánh cửa mở tung ra. Thái Bạch Kim Tinh dẫn Tôn Ngộ Không qua khỏi Nam thiên môn, thẳng đến điện Linh Tiêu.
Ðến nơi, Tôn Ngộ Không không quì, chỉ đứng lóng tai nghe!
Thái Bạch Kim Tinh quì lạy Ngọc Hoàng, tâu:
- Hạ thần vâng thánh chỉ, đã đòi yêu tiên về đó, xin trình cùng Thượng Ðế.
Ngọc Hoàng phán hỏi:
- Yêu tiên là ai? Cớ sao chưa ra mắt?
Tôn Ngộ Không bước đến vái và nói:
- Lão Tôn có đây, cần ta việc gì?
Các vị thần tiên đều sửng sốt thì thầm:
- Con Khỉ rừng thật là vô lễ! Ðến không quì lạy, tung hô, còn xưng ta xưng lão!
Ngọc Hoàng phán:
- Ngộ Không vốn là yêu tiên sống nơi hoang.dã chưa từng biết lễ nghi, trẫm cũng rộng dung. chẳng hề cố chấp.
Chư tiên thấy vậy bảo Ngộ Không:
- Thượng Ðế khoan dung, sao không đến lạy tạ ơn?
Ngộ Không bước lên bái rồi lui ra không chịu lạy.
Tuy nhiên, Ngọc Hoàng không hề giận, ngồi mĩm cười và phán:
- Trong hàng văn võ còn khuyết chức nào, dùng Ngộ Không vào làm chức đó?
Võ Khúc Tinh Quân tâu:
- Muôn tâu Thượng Ðế, chức tước hiện nay đều đũ cả, chỉ còn khuyết chức Bậc Mã Ôn là Chánh Ngự Mã Giám, không biết Ngộ Không có vừa lòng chăng?
- Vậy bổ Ngộ Không vào làm chức ấy.
Chư tiên bảo Ngộ Không tạ ơn.
Ngộ Không cũng chỉ bước đến bái như lần trước.
Ngọc Hoàng bảo Mộ Ðức Tinh Quân dẫn Ngộ Không đến sở Ngự Mã Giám.
Mộ Ðức Tinh Quân vâng lịnh dẫn Ngộ Không đến giao cho viên chức trong sở, rồi lui về.
Giám Thừa, Giám Phổ, Ðiểu Bộ, Lực Sĩ bốn người đến thĩnh tân Bậc Mã Ôn là Tôn Ngộ Không lên ngồi trên, rồi đem sổ bộ giao trình xét.
Ngộ Không từ lãnh chức ấy, ngày đêm lo chăm sóc mọi việc, chỉ hoàn hảo chức Ðiểu Bộ lo lúa cỏ cho ngựa, chức Giám Thừa, Giám Phó thính tùng Bậc Mã Ôn để sai khiến, còn Lực Sĩ lo coi tắm ngựa.
Tôn Ngộ Không ở đó được nữa tháng, ngựa mập vô cùng. Các viên chức đều hoan nghênh, thết tiệc ăn mừng. Giữa tiệc Ngộ Không hỏi các quan:
Nhĩ Hầu vương xưng Thông Phong Ðại Thánh.
Ngộ Nhung vương xưng Khu Thần Ðại Thánh.
Bảy vị Ðại Thánh ngang tàng nầy tự xưng theo ý muốn, không gì đến trời đất nữa.
Cha con Lý Thiên vương về tới Thiên Ðình, vào yết kiến Ngọc Hoàng, rồi quì tâu:
- Thần vâng chỉ xuống bắt Yêu hầu. Nhưng vì nó tài cao xuất chúng sức mạnh khóổ đương! Thần đành phải về tâu lại. Xin Bệ hạ sai thêm binh tướng, may ra mới bắt nó được.
Ngọc Hoàng ngơ ngác nói:
- Sá gì con yêu ấy, tài phép là bao mà phải xin thêm binh tướng?
Na Tra vội và quì tâu:
- Xin Ngọc Hoàng tha tội, hạ thần mới dám tâu! Tôn Ngộ Không có thiết bảng thần thông, Cự Linh thần khiếp hồn bỏ chạy, hạ thần cũng bị đánh trúng vai nên bại tẩu! Nó đề cờ bốn chữ Tề Thiên Ðại Thánh, bảo thần về tâu lại với Ngọc Hoàng phong chức ấy thì nó mới đầu hàng, bằng không nó đánh tới Linh Tiêu điện.
Ngọc Hoàng nghe tâu giật mình phán:
- Loài yêu nghiệt, cả gan dám xúc phạm thiên trào! Các thiên tướng mau xuống bắt nó đem về đây.
Thái Bạch Kim Tinh tâu:
- Yêu hầu háo danh nói bướng, nó không biết chức nào lớn nhỏ. Nếu sai binh tướng đi bắt nhọc công, mà chưa chắc đã bắt được! Xin Ngọc-hoàng hạ chỉ chiêu an, phong chức ấy cho nó, tưởng cũng không tốn gì lương bỗng, mà cũng chẳng hại gì của thiên triều. Chẳng qua đó chỉ là một hư danh.
Ngọc Hoàng phán hỏi:
- Sao gọi là hư danh?
Thái Bạch Kim Tinh tâu:
- Thuở nay có chức Tề Thiên Ðại Thánh bao giờ. Nay phong cho nó là hữu danh vô vị, không có phẩm trật nào, không có quyền cai trị ai. Như vậy nó sẽ an lòng, khỏi còn phá phách.
Ngọc Hoàng y tấu truyền viết chiếu, sai Kim Tinh hạ giới chiêu an lần nữa.
Thái Bạch Kim Tinh phụng chiếu, đằng vân thẳng xuống núi Hoa Quả, vào động Thủy Liêm thấy trước dinh lẩy lừng sát khí, rực ánh hào quang, yêu tinh vác đao xách búa, vượn khỉ múa gậy trương cung.
Chúng vừa thấy Thái Bạch đến, liền xốc tới bao vây, đứa nào, đứa ấy vẻ mặt hầm hầm dữ tợn.
Thái Bạch Kim Tinh nói:
- Chúng bay mau vào báo với Ðại Thánh, có ta là Thiên sứ, phụng sắc chiêu an, mau ra tiếp chiếu.
Các yêu vào báo Tôn Ngộ Không nói:
- Vậy thì tốt lắm! Lần trước Thái Bạch mời ta lên Thiên đình, tuy phong chức nhỏ, song cũng giúp ta thuộc đường hiểu lối. Lần nầy chịu khó đến nữa, chắc Ngọc Hoàng thuận ý phong ta chức lớn.
Liền truyền quân sắp hàng hai bên rồi bước ra động chào Thái Bạch và hỏi:
- Xin mời Lão tinh vào động.
Thái Bạch vào đứng giữa động nói lớn:
- Ngày trước Ðại Thánh chê chức nhỏ, bõ trốn về đây, nên Ngọc Hoàng sai Lý Thiên vương và Na Tra xuống vấn tội. Hai người ấy trở về báo rằng: Ðại Thánh dựng cờ đòi phong chức Tề Thiên. Các thiên tướng đều giận dữ, muốn đem thiên binh xuống bắt Ðại Thánh. Riêng tôi năm lần, mấy lượt, tâu Ngọc Hoàng xin tha tội cho Ðại Thánh, và xin cho Ðại Thánh được lãnh chức ấy. Ngọc Hoàng đã nhận lời, vậy Ðại Thánh theo ta về trời nhận chức.
Tôn Ngộ Không cười lớn nói:
- Lần trước Lão tinh đã tốn công, lần nầy nữa gíúp nữa, tôi xin đa tạ. Nhưng không biết trên trời có chức Tề Thiên Ðại Thánh chăng?
Thái Bạch Kim Tinh nghe hỏi cười thầm, nói:
- Bởi có, nên tôi mới tâu phong, xin Ðại Thánh đừng nghi kỵ, mau lên lãnh chức kẻo Ngọc Hoàng mong chờ.
Tan Ngộ Không muốn mời thiên sứ dự yến, nhưng Thái Bạch tìm cách từ chối rồi hai người cùng đằng vân, bay thẳng đến Thiên -đình.
Ðến cửa Nam thiên các thiên tướng đều vòng tay nghinh tiếp, không hề ngăn đón như lần trước.
Thái Bạch Kim Tinh đi fhẳng vào bệ ngọc quì tâu:
- Hạ thần vâng chỉ đòi Bậc Mã Ôn về đến đây, xin Ngọc Hoàng dạy bảo.
Ngọc Hoàng đòi Ngộ Không đến trước bệ phán:
- Nay ta chiều theo ý muốn, phong cho ngươi chức Tề Thiên Ðại Thánh là tột bực rồi. Vậy từ nay đừng gây chiến mà phạm tội.
Tôn Ngộ Không nhe răng đắc ý, rồi chỉ trả lời gọn hai tiếng: Tạ ơn!
Ngọc Hoàng liền truyền Lò Bang và Trương Bang cất một biệt dinh gọi là Tề Thiên Bàng Thánh gần vườn đào. Trong dinh chia làm hai phòng: Ân Linh tự và Ninh Thần tự, có tiên lại ở thường xuyên để chầu chực. Tiếp đó Ngọc Hoàng ban cho Tề Thiên hai ve ngự tửu, mười cái bông vàng, và sai Ngủ Ðẩu Tinh Quân đưa Tề Thiên về tư-phủ.
Về đến phủ, Tề Thiên bày tiệc rượu đải Ngủ Ðẩu Tinh Quân và các tiên.
Tiệc mản, ai về dinh nấy, còn Tề Thiên ở lại hưởng cảnh thanh nhàn muốn ra vào chẳng ai cấm ngăn.