Tây Lam Yêu Ca

Chương 116 : Cô Gái và Hiến Tế

Ngày đăng: 21:25 18/04/20


Thời điểm hiến tế trị liệu cho hoàng nhi, Tây Lam Thương Khung  vẫn luôn chú ý tình huống của bé, đầu tiên y để ý: Vừa nãy lúc các tế tự vì hoàng nhi mà thi triển quang tế thuật, Tây Lam Thương Khung trong lúc vô tình phát hiện sợi dây leo xanh nhạt quấn trên cổ tay hoàng nhi dường như sống lại, chậm rãi di chuyển. Đến lúc y muốn nhìn kĩ lại thì hết thảy tựa hồ không hề biến hóa, chỉ là ảo giác của y.



Tuy nhiên, Tây Lam Thương Khung vô cùng tự tin vào cảm giác của mình sẽ không tin điều này. Vì thế Tây Lam hoàng đế bệ hạ lại bảo các tế tự thi triển quang tế thuật. Sau vài lần quan sát, Tây Lam Thương Khung rốt cuộc tin tưởng, sợi dây leo này sống.



Hơn nữa theo quang tế thuật không ngừng trị liệu, đóa yêu hoa huyết sắc trên cổ tay tựa hồ ngày càng nhạt đi, màu sắc không còn đỏ tươi như màu máu nữa.



Nhớ tới phát hiện hôm qua, Tây Lam Thương Khung lơ đãng vuốt ve cổ tay bé nhỏ của Huân nhi. Cảm giác được có thứ gì đó khẽ giật mình, sau đó khôi phục bình thường.



Tây Lam Thương Khung cười lạnh, mặc kệ là thứ gì, chỉ cần dám gây bất lợi cho Huân nhi, vô luận là dùng phương pháp gì, Tây Lam Thương Khung y tuyệt đối sẽ không để nó sống khá giả.



Tuy y không hiểu biết gì về loại dây leo quấn trên cổ tay Huân nhi, bất quá nguyên tố quang của tế tự làm thứ này khó chịu. Chỉ cần mỗi ngày bảo hiến tế tới thi triển quang tế thuật cho Huân nhi, sẽ không sợ nó quấy phá nữa.



Vì thế, vận mệnh bi thảm của các vị tế tự trong hoàng cung Tây Lam cứ vậy bị hoàng đế bệ hạ tôn kính của bọn họ quyết định. Này cũng là nguyên nhân mà vài năm sau, đoàn hiến tế của Tây Lam đế quốc vô cùng cường đại. Đương nhiên, đây là chuyện sau này.



“Bệ hạ, cung nữ ngài muốn gặp đã được dẫn tới.”



Lúc Tây Lam hoàng đế bệ hạ đang suy nghĩ bắt đám hiến tế vốn sống an nhàn sung sướng làm nô dịch thế nào thì âm thanh Tang Đạt đánh gãy tâm trí y.



Tây Lam Thương Khung hồi phục tinh thần, nhìn thiên hạ im lặng trong lòng mình liếc mắt một cái, sau đó sai người đưa tiểu cung nữ khả nghi kia lên.



“Ngươi chính là tiểu cung nữ ở liên trì?” Nhìn tiểu cô nương vô cùng uể oải quỳ trên mặt đất, Tây Lam Thương Khung nghiêm nghị hỏi.




“Nói.” Ra lệnh cho tiểu cung nữ, Tây Lam Thương Khung nhàn nhã xoắn lọn tóc đen nhánh của Huân nhi. Chú ý bé con trong lòng mình cũng đang tập trung lắng nghe, đế vương trẻ tuổi hơi nhếch khóe môi.



Dưới sự áp bức của người thống trị vĩ đại nhất Tây Lam, tiểu cung nữ đáng thương đành kể lại thân thế mình. Về phần họ có tin hay không thì kệ, không phải chuyện của nàng.



“Linh hồn xuyên qua sao?” Huân nhi có chút đăm chiêu nhìn cô gái quỳ dưới chân. Tình huống này tương tự như bé sao.



Không chú ý tới bé con trong lòng có một khoảnh khắc hoảng hốt, Tây Lam Thương Khung hiện tại rất quan tâm tới tin tức từ miệng cô gái.



“Ngươi nói ngươi là học viên của đại học y?”



“Ách? Dạ, đúng vậy, bệ hạ.” Khúc Vị Trì thành thật trả lời, tuy có chút kinh dị vì đế vương trẻ tuổi này lại tin lời mình, hơn nữa có vẻ rất thích thú với ngành học của mình.



Kẻ thức thời là trang tuấn kiệu, huống chi nàng chỉ là một cô gái yếu ớt, đương nhiên không muốn chịu khổ.



“Tang Đạt, đưa tiểu cung nữ này tới chỗ đại tế tự, bảo hắn hảo hảo dạy dỗ nàng cho trẫm.”



“Cái gì!” Trợi ạ, tên này dám quăng một cô gái hoa quý mĩ mạo như nàng cho một lão nhân đã hơn 100 tuổi? Còn bảo hắn dạy nàng? Ta không cần a, ta không cần lão nhân, ta muốn mĩ thiếu niên.