Tây Lam Yêu Ca

Chương 127 : Công Chúa Y Liên Hoa

Ngày đăng: 21:25 18/04/20


Tây Lam hoàng cung, ngự hoa viên, một bóng người bé nhỏ đột nhiên xuất hiện. May mắn hiện tại trong ngự hoa viên không có cung nhân, nếu không, trong thời gian ngắn lại có thêm tin đồn về Cửu hoàng tử được hoàng đế bệ hạ sủng ái nhất.



Huân nhi khẽ ngẩng đầu đánh giá xung quanh. Nơi này chính là ngự hoa viên ngày đó phụ hoàng mang bé tới, vị trí di chuyển không gian của bé không sai.



Hiện tại phụ hoàng không có bên cạnh nên bé mới có thể ra ngoài một mình.



Gần đây ngoại trừ thời gian xử lý chính vụ, phụ hoàng luôn bồi bên cạnh bé, không hề rời đi, hôm nay cũng vậy.



Nhưng sáng nay vừa ăn sáng xong không bao lâu, Tang Đạt tới tẩm cung, bẩm báo với phụ hoàng, Lễ bộ đại thần Lê Tạ cầu kiến, dường như có chuyện trọng đại.



Tây Lam Thương Khung nghĩ nghĩ, Lễ bộ đại thần Lê Tạ là người được ủy thác chủ trì nghi thức hoàng gia, hiện tại tới tìm nhất định là muốn thương lượng chuyện nghi thức chính danh, vì thế y nhẹ nhàng hôn Huân nhi đang dựa trong lòng, bảo bé mình sẽ lập tức trở về sau đó mới li khai Thương Lam điện.



Nhìn bóng dáng phụ hoàng rời đi, đứa bé tuyệt mĩ yêu dị không yêu cầu đi theo. Vì bé biết phụ hoàng không muốn bé xuất hiện trước mặt người khác vì suy nghĩ an toàn cho bé. Tuy Huân nhi tuyệt đối không sợ kẻ nào tìm tới, nhưng bé không muốn làm phụ hoàng lo lắng.



Ngơ ngác ngồi trên long sàng hoa lệ, mơ màng cái gì cũng không muốn nghĩ. Nhưng bộ dáng này của bé trong mắt nhóm cung nữ, Cửu điện hạ tôn quý của Tây Lam quốc hệt như một con rối không có linh hồn, mất đi sinh khí.



Bộ dáng của Cửu điện hạ làm người ta đau lòng không thôi được hoàng đế bệ hạ mà các nàng tôn kính nhất mang về, mấy ngày nay, các nàng cũng hiểu được đứa nhỏ này rất xa cách. Đau lòng vì đứa bé xinh đẹp này, nhưng cũng đành bất lực.



Bất quá may mắn mà những lúc ở bên cạnh bệ hạ, Cửu điện hạ lại quấn quít không rời, vui sướng mỉm cười, giống như một đứa nhỏ bình thường.



Hiện tại bệ hạ vừa rời đi, Cửu điện hạ lại khôi phục gương mặt lạnh lùng ban đầu. Mà các nàng thân là cung nữ chăm lo cuộc sống của bệ hạ ở Thương Lam điện, đương nhiên chỉ có thể giương mắt nhìn. Không nói tới chuyện Cửu điện hạ không thích người khác chạm vào mình, cho dù các nàng dốc hết tâm tư để điện hạ vui đi nữa thì đứa nhỏ xinh đẹp này cũng không để tâm tới.



Cung nữ Thương Lam điện chăm chú nhìn Cửu điện hạ không chút biểu tình nào đang ngồi trên giường lớn hoa lệ kia, liếc mắt một cái sau đó lui ra ngoài. Các nàng biết, trước khi vệ hạ trở về, Cửu điện hạ vẫn cứ ngồi im lặng như vậy, chờ đợi.




Nhìn nữ nhân ung dung hoa quý cùng cô gái hòa mĩ trước mắt, Huân nhi thủy chung không nói gì. Cho dù các nàng cho bé cảm giác rất giống với nữ nhân luôn chiếu cố bé ở lãnh cung, cung nữ gọi là Hoán nhi kia.



Xoay người rời khỏi ngự hoa viên, Huân nhi đi về phía đường mòn hẻo lánh. Bé phải về nơi mình đã sống 7 năm, đi xem cung nữ vẫn luôn chiếu cố bé, đi xem gốc…. mạn đà la hắc sắc kia……..



“Huân nhi, ngươi muốn đi đâu?” Y Tô Na thấy đứa bé xinh đẹp yêu dị đột nhiên xoay người, đi về phía hẻo lánh, không khỏi lo lắng hỏi.



Hoàng cung này rất lớn, cung điện trùng trùng điệp điệp, rất dễ bị lạc. Đứa nhỏ này lại còn lớn lên trong lãnh cung, đương nhiên rất xa lạ với hoàng cung. Nếu bị lạc đường, hoặc gặp phải nguy hiểm, bệ hạ nhất định sẽ tức giận.



Nhất là hiện tại, Cửu điện hạ đột nhiên xuất hiện được Tây Lam hoàng đế bệ hạ sủng ái vô vàn không biết bị bao nhiêu người chú ý, nhất là hậu cung, có biết bao nhiêu nữ nhân ghen tị. Nếu đứa nhỏ này xảy ra bất trắc, đến lúc đó cho dù bệ hạ không truy cứu nàng, bản thân nàng cũng sẽ không yên.



“Mẫu hậu, ta đi theo Cửu hoàng đệ, người không cần lo lắng.” Có lẽ nhận ra sầu lo của mẫu hậu, Y Liên Hoa công chúa cẩn thận an ủi, sau đó vội vàng đuổi theo hướng Cửu hoàng đệ li khai, lưu lại Tây Lam hoàng hậu điện hạ một mình đứng ở ngự hoa viên.



“Di? Cửu hoàng đệ sao lại không thấy?” Y Liên Hoa công chúa đuổi theo nhưng không hề thấy bóng dáng xinh đẹp của Cửu đệ đâu.



Xung quanh lạnh lẽo vắng lặng, nhìn không thấy bóng dáng người nào. Nhưng rõ ràng lúc nãy nàng nhìn thấy Cửu hoàng đệ đi qua bên này a, sao tự nhiên lại không thấy đâu.



“Cửu hoàng đệ, Cửu hoàng đệ, ngươi ở đâu a? Đi ra a.” Gọi thật lâu, nhưng không có ai đáp lại, Y Liên Hoa có chút buồn bực.



“Hừ, muốn chơi trốn tìm với bản công chúa, bản công chúa mới không thua đâu. Chờ đó, bản công chúa nhất định sẽ tìm được ngươi.” Đá đại thụ bên cạnh một cước cho hả giận,Y Liên Hoa lập tức sôi trào tinh lực, tiếp tục tìm người.