Tây Lam Yêu Ca

Chương 158 : Nghi Thức Hoàng Gia

Ngày đăng: 21:25 18/04/20


“Tiểu điện hạ, hôm nay là ngày bệ hạ cử hành nghi thức chính danh cho tiểu điện hạ, sau này nhóm nương nương ở hậu cung không dám khi dễ tiểu điện hạ nữa rồi.” Hoán nhi chải mái tóc đen mềm mại dài chấm đất của đứa nhỏ xinh đẹp, vui sướng rơi lệ.



Tiểu điện hạ của nàng rốt cuộc cũng khôi phục thân phận hoàng tử được người người tôn sùng, không còn là tiểu hoàng tử si ngốc bị người ta châm chọc khiêu khích ở lãnh cung nữa. Hơn nữa bệ hạ lại cưng chiều tiểu điện hạ đến vậy, sau này nàng cũng có thể an tâm.



Huống chi Viện phi đáng giận kia cũng bị trừng phạt đích đáng, sau này không bao giờ có thể tới tìm tiểu điện hạ gây phiền toái nữa, ngay cả những nữ nhân chưa từng gặp qua điện hạ cũng ý thức được tầm quan trọng của điện hạ trong lòng bệ hạ, đều có chút e ngại.



“Hoán di, vì sao ngươi lại đối xử tốt với ta như vậy?” Hơi nghiêng đầu làm mái tóc dài nhẹ nhàng tung bay, đứa nhỏ xinh đẹp nghi hoặc hỏi nữ nhân vui tới phát khóc ngồi sau lưng mình.



“Di? Sao tiểu điện hạ lại hỏi vậy? Tiểu điện hạ là điện hạ của Hoán nhi, Hoán nhi tự nhiên sẽ chiếu cố điện hạ thật tốt. Hơn nữa, trong lòng Hoán nhi, tiểu điện hạ là quan trọng nhất, Hoán nhi tốt với điện hạ là chuyện đương nhiên. Không có nguyên nhân gì cả, chỉ là trong lòng Hoán nhi muốn nên liền làm thôi.”



Nữ nhân đang giúp đứa nhỏ chải suôn mái tóc đen mềm mượt, lúc nghe đứa nhỏ hỏi như vậy thì hơi khựng lại, sau đó tiếp tục động tác lúc nãy, mỉm cười thật ôn nhu trả lời vấn đề nghe có vẻ rất đơn thuần của điện hạ.



Điện hạ kì thật rất đơn thuần a. Ở lãnh cung sống suốt 7 năm mà không hề nói một lời nào, tiểu điện hạ tới giờ chưa từng tiếp xúc với bất kì ai kì thật rất ngây thơ. Hoán nhi vốn tưởng kí ức 7 năm kia không hề ảnh hưởng gì tới điện hạ, xem ra điện hạ biết hết mọi chuyện phát sinh xung quanh mình, bằng không hôm nay cũng không hỏi nàng như vậy!



“Bản tính con người không phải rất ích kỉ sao? Luôn tràn đầy dã tâm cùng dục vọng, vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn. Mẫu phi như vậy, mà Viện phi kia cũng thế, Hoán di vì sao ngươi bị nhốt trong lãnh cung cái gì cũng không có nhưng vẫn đối xử tốt với ta?”



“Tiểu điện hạ, nhân tính quả thực tồn tại một mặt ích kỉ, nhưng nếu người ta có thứ gì đó muốn bảo hộ hay là một người muốn bảo hộ thì hành động kia sẽ trở thành đương nhiên. Mà trong lòng Hoán nhi, tiểu điện hạ là người quan trọng nhất mà Hoán nhi muốn bảo hộ.



Hoán nhi nhìn tiểu điện hạ chào đời, nhìn người dần dần trưởng thành, biến thành đứa nhỏ xinh đẹp. Tuy trước kia tiểu điện hạ không hề nói chuyện, nhưng trong mắt Hoán nhi tiểu điện hạ vĩnh viễn là đứa nhỏ sinh ra trong vòng tay của mình, là đứa nhỏ của Hoán nhi a! Hoán nhi muốn bảo hộ người, muốn nhìn người hạnh phúc, muốn người tốt hơn bất cứ đứa nhỏ nào khác, đó là kì vọng của Hoán nhi a!”




Hơn nữa lúc ấy nàng còn thấy một gốc thực vật hắc sắc nữa, nó không phải là đóa hoa hắc sắc tiểu thư dùng máu tươi nuôi dưỡng sao? Chính là từ khi tiểu thư bị bệ hạ tống xuất khỏi hoàng cung thì nó cũng biến mất. Nó ở đâu a? Đã theo tiểu thư đi rồi, hay là…



“Hoán nhi, tiểu điện hạ chuẩn bị xong chưa? Bệ hạ cũng sắp tới rồi a, ngươi mau lên một chút, còn ngơ ngác gì đó? Hôm nay là lễ chính danh của tiểu điện hạ a, không thể chậm trễ đâu.” Tang Đạt tổng quản từ ngoài tiến vào, thấy Hoán nhi đang ngẩn người, không khỏi tức giận quở trách. Nhưng không đợi hắn mắng xong đã thấy Hoán nhi đột nhiên lao về phía mình, Tang Đạt tổng quản không khỏi hoảng sợ.



“Hoán nhi, ngươi ngươi ngươi làm gì vậy?”



“Tang Đạt tổng quản, đồ án thêu trên lễ phục của tiểu điện hạ là sao a? Đồ án của Tây Lam hoàng cung không phải dạng này, bệ hạ rốt cuộc có ý gì a?” Hoán nhi không khỏi lo lắng chất vấn.



Tiểu điện hạ không phải hoàng tử được bệ hạ sủng ái nhất sao? Bệ hạ không phải vì tiểu điện hạ mà cử hành nghi thức hoàng gia long trọng nhất sao? Vì sao hiện giờ lễ phục của tiểu điện hạ lại không có đồ án tượng trương cho hoàng thất Tây Lam.



“Ta còn tưởng chuyện gì, hóa ra là cái này a, thực là dọa ta sợ muốn chết. Ngươi xem kĩ đi, đồ án này là Thánh Linh Chi Hoa của Tây Lam, được hai vị lão viện trưởng của học viện ma vũ ca ngợi là Tây Lam Chi Phúc, là thần ban ân. Hiện tại lễ phục của tiểu điện hạ có đồ án đại biểu cho thần ban ân, ngươi biết nó có ý nghĩa gì không?”



“Ý nghĩa? Rốt cuộc có ý gì a?” Hoán nhi có chút mờ mịt, có nghĩa gì đây? Không phải chỉ là một gốc thực vật ma lực thôi sao? Nàng ở lãnh cung đã nhìn suốt 7 năm rồi, hơn nữa loại mạn đằng này cùng loại thực vật hắc sắc kia nữa làm người ta trầm luân.



Đóa mạn đà la hắc sắc kia!