Tây Lam Yêu Ca

Chương 25 : Phong Gia Phủ Đệ

Ngày đăng: 21:26 18/04/20


Đế vương hoàng tử giá lâm, Phong phủ tự nhiên phải dành ra một viện tử lịch sự tao nhã yên tĩnh nhất, để hoàng đế bệ hạ cùng Cửu hoàng tử điện hạ trụ lại. Mà Ly uyển, hiện tại cũng vì thế mà trở thành nơi nghỉ ngơi cho Lam đế bệ hạ cùng Cửu hoàng tử điện hạ.



Mà đế vương tuấn mĩ Tây Lam Thương Khung cùng Cửu hoàng tử sau khi được quân vụ đại thần cung kinh nghênh đón vào Phong phủ, hiện giờ đang nhàn nhã ngồi trong nhà thủy tạ có tầm nhìn trống trải nhưng lại rất u tĩnh trong Ly uyển nói chuyện phiếm.



“Phụ hoàng, lão nhân kia chính là ngoại công của Huân nhi sao?”



Chú ý tới lão nhân rất cung kính với phụ hoàng, Huân nhi tuy đặt câu hỏi nhưng giọng điệu lại rất khẳng định. Tuy Huân nhi luôn cảm thấy ánh mắt hai nam nhân đứng bên cạnh lão nhân nhìn mình tựa hồ có chút kì quái, nhưng lại không nói được kì quái ở chỗ nào.



Từ người hai người có thể gọi là cữu cữu của mình, Huân nhi không cảm giác bọn họ có ác ý, nhưng cũng không giống phản ứng người bình thường nên có. Tóm lại, có lẽ vì nữ nhân là mẫu phi của mình, Huân nhi đối với ngoại công cùng những người trong nhà này có mâu thuẫn gì quá lớn, nhưng cũng không có loại kích động cùng chờ mong khi gặp lại thân nhân.



Ngồi trên ghế đá trong nhà thủy tạ, vẻ mặt thiếu niên có chút biếng nhác nhìn bố trí Ly uyển của Phong phủ bên ngoài nhà thủy tạ. Đình thai lầu các, rường cột chạm trổ, tiểu kiều nước chảy, núi giả liên trì, tuy không hoa lệ hùng vĩ như hoàng cung, nhưng phủ đệ Phong phủ có khí thế lịch sự tao nhã, không hề tầm thường.



Đưa mắt quan sát, ẩn trong khí chất tràn ngập u tĩnh của Phong phủ dường như có chút lạnh lùng của quân nhân, cũng giống như phong cảnh xinh đẹp nhàn hạ của Giang Nam làm người ta bất tri bất giác thả lỏng.



“Phụ hoàng, người nghĩ gì đó, Huân nhi đang hỏi người nga…” Không nghe thấy nam nhân trả lời, thiếu niên không khỏi xoay người, trèo lên chân nam nhân lạnh lùng tà nịnh, dựa vào lòng ngực y, sau đó ôm lấy thắt lưng rắn chắc của đối phương, bất mãn bĩu môi nói.



“Huân nhi, phụ hoàng đang nghĩ xem Phong phủ này có phải rất thú vị không? Phong phủ lão phu nhân hàng năm đều không ở phủ đệ, hai công tử Phong phủ ngoài mặt tao nhã nhưng trong lòng cũng không đơn giản, hơn nữa một người là Tây Lam tướng quân rất nổi danh, có cảm giác gia chủ Phong gia, quân vụ đại thần Phong Nham Nhạn có vẻ quá đơn giản a!”



Tuy cảm thấy Phong Nham Nhạn đơn giản bất quá vì hắn làm thần tử nhiều năm, Tây Lam Thương Khung đối với lão nhân rất trung tâm với mình đã sớm có nhận thức rất sâu. Nhưng Phong phủ thì sao? Khóe miệng Tây Lam Thương Khung không khỏi lộ ra nụ cười bí hiểm, ánh mắt nhìn ra Phong phủ bên ngoài Ly uyển tràn ngập dò xét.




Hoán nhi nhìn thiếu niên yêu dị ngồi trong lòng Lam đế bệ hạ, Tiểu điện hạ của nàng a, tuy là đứa nhỏ của tiểu thư, nhưng trừ bỏ được di truyền mĩ mạo của tiểu thư, trên người không có điểm nào giống tiểu thư cả. Ngược lại, hiện giờ nhìn kĩ một chút, gương mặt Tiểu điện hạ thế nhưng lại giống hệt như Dao Cơ phu nhân.



“Dao Cơ phu nhân sao? Hoán nhi, nói cho cho trẫm nghe thử ngoại bà của Huân nhi là người thế nào? Nhà mẹ đẻ của Dao Cơ phu nhân còn ai không?” Nếu không tra ra lai lịch của Dao Cơ phu nhân, chỉ có thể điều tra từ hướng khác.



Tuy Tây Lam Thương Khung không nghĩ một thị nữ trong Phong phủ trước kia như Hoan nhi sẽ biết được gì, bất quá nếu Dao Cơ phu nhân là mẫu thân của Nhược phi, so với người khác, Hoàn nhi làm thị nữ bên cạnh Nhược phi hẳn phải biết nhiều hơn, tuy nhiên y cũng không quá kì vọng.



“Chuyện này Hoán nhi không thể nói rõ. Cảm giác trong ấn tượng thì Dao Cơ phu nhân là một nữ nhân ôn nhu xinh đẹp, nhưng đôi khi lại cảm thấy phu nhân thực xa cách, đối với sự tình gì cũng lạnh nhạt không để tâm.” Cho dù là lúc nhìn nữ nhi của mình, ánh mắt Dao Cơ phu nhân vẫn chưa từng có ý cười, cho dù gương mặt nàng tràn ngập từ ái. Hoán nhi dường như nhớ tới gì đò, nàng hơi tạm ngừng một chút, sau đó mới nói tiếp.



“Về phần nhà mẹ đẻ của Dao Cơ phu nhân, Hoán nhi có nghe những người hầu lớn tuổi trong Phong phủ nói, Dao Cơ phu nhân có hai muội muội, hai mươi mấy năm trước từng có một nữ nhân rất đẹp tới trụ trong Phong phủ một thời gian, chẳng qua sau đó đã biến mất, không còn xuất hiện. Mà Ly uyển chính là năm đó Dao Cơ phu nhân vì nữ nhân kia đặc biệt sai người tu kiến.”



Nhớ tới bà bà mặt đầy nếp nhăn trong phủ vô tình nói chuyện này với mình, Hoán nhi không khỏi trầm tư, hình như người bên nhà mẹ đẻ của Dao Cơ phu nhân không có ai biết. Trước kia lớn lên trong Phong phủ, Hoán nhi quả thực không thấy người nào bên nhà mẹ đẻ Dao Cơ phu nhân đến Phong phủ.



“Nữ nhân kia là ai, ngươi biết không?” Chuyện hai mươi mấy năm trước, muốn tra cũng không có khả năng, huống chi theo lời Hoán nhi, người kia đã biến mất không còn xuất hiện. Nghe đến đó, Tây Lam Thương Khung không khỏi nhíu mày.



“Dạ Cơ, muội muội của Dao Cơ phu nhân.”