Tây Lam Yêu Ca

Chương 224 : Tây Diệp Cấm Hồn Cư (3)

Ngày đăng: 21:26 18/04/20


“Huân nhi biểu đệ, Thần Thệ biểu ca, ta nói các ngươi nga, hiện giờ Diệp nhi cũng là đệ tử của Tây Diệp La học viện nga.” Thiếu niên chạy tới trước mặt Huân nhi cùng Tây Lam Thương Khung, bộ dáng muốn tìm người chia sẻ nội tâm vô cùng vui sướng của mình. Gương mặt búp bê đáng yêu của Phong Diệp vì kích động mà hưng phấn đỏ bừng lên, ánh mắt to sáng ngời lóng lánh.



“Diệp biểu ca, ngươi cũng ở nơi này sao?” Huân nhi nhìn thiếu niên trước mắt, lại nhìn Phong Vô Kỳ nhìn không ra biểu tình đứng cách đó không xa.



Thân phận hiện giờ của phụ hoàng có quan hệ rất lớn với Phong phủ, cũng không biết Trưởng tôn Phong phủ mới từ bên ngoài trở về nhìn thấy mình cùng phụ hoàng ở cùng một chỗ sẽ có ý tưởng gì. Tuy Huân nhi có thể cảm giác được, Phong Vô Kỳ không phải người lòng dạ sâu xa, tâm tư giả dối gì. Ngược lại, người này làm người ta có ấn tượng là một quân tử ngay thẳng.



Không sai, dung mạo của Tây Lam Thương Khung hiện tại chính là nam nhân xuất hiện ở Phong phủ ngày đó… Cơ Thần Thệ. Mà đây cũng chính là kết quả y cùng Dao Cơ phu nhân mật đàm ngày đó.



Nam nhân Cơ Thần Thệ này kì thực cũng không tồn tại, ngay cả dung mạo cũng là Tây Lam Thương Khung căn cứ theo diện mạo của Huân nhi cùng Dao Cơ phu nhân huyễn hóa ra, dù sao, nếu Cơ Thần Thệ là người của Cơ thị, hẳn dung mạo của hắn tự nhiên phải có vài phần giống Dao Cơ phu nhân.



Về phần nam nhân ngày đó xuất hiện ở Phong phủ, đích thật là người của Cơ thị, bất quá là Dao Cơ phu nhân âm thầm tìm tới, căn cứ theo an bài trước đó mà dịch dung thành Cơ Thần Thệ. Tây Lam Thương Khung không biết Dao Cơ phu nhân cùng người Cơ thị hiện giờ có quan hệ gì, bất quá chuyện này cũng không trở ngại y.



Mà sở dĩ quyết định giả trang làm nhi tử Dạ Cơ, trừ bỏ nguyên nhân Dạ Cơ đã mất tích không có tin tức hơn hai mươi năm, còn vì Dạ Cơ thật sự từng có thai. Nếu ngày nào đó Dạ Cơ biết đứa nhỏ của mình xuất hiện ở Tây Lam, nàng có tìm đến hay không? Mà này, không thể không nói chính là điều Dao Cơ phu nhân thầm chờ mong.



Cơ thị bộ tộc hẳn là một tộc lớn, tuy quan hệ huyết thống rất hiếm hoi. Đời Dao Cơ phu nhân cũng chỉ có ba tỷ muội bọn họ. Mà sau khi Dạ Cơ cùng muội muội nhỏ nhất mất tích, vị trí người cầm quyền Cơ thị bộ tộc liền đặt lên đầu Dao Cơ phu nhân. Thực sự nàng vốn được xem là người kế thừa mà nuôi nấng. Nhưng không ngờ Dao Cơ phu nhân lại bỏ trốn cùng Phong Nham Ngạn.



Dao Cơ phu nhân rất thông minh, sở dĩ bà đột nhiên tìm tới Tây Lam Lam đế bệ hạ, tự nhiên cũng có suy nghĩ của mình. Không nói tới chuyện bà bức thiết muốn tìm được hai muội muội, chỉ với cừu hận của bà với bộ tộc Đế Luyện thì Lam đế chính là người hợp tác tốt nhất.




Hiện giờ nghĩ lại, Huân nhi không phải đứa nhỏ để ý tới huyết thống thân tình như vậy, hơn nữa bé chưa bao giờ để tâm tới nương gia của mẫu phi mình hay những thân nhân huyết thống chưa bao giờ quan tâm tới bé. Huống chi, tiền thế Huân nhi lại bị chính thân nhân mình tin cậy nhất tổn thương, vì thế hiện giờ mới luôn xa cách cùng phòng bị người khác như vậy.



“Thần Thệ biểu ca, ngươi nghĩ gì đó? Diệp nhi đang gọi ngươi a?” Gương mặt đột nhiên phóng đại trước mắt làm Tây Lam Thương Khung hoàn toàn hồi phục tinh thần.



“Ách, Diệp nhi bảo ta chuyện gì?” Trên mặt Tây Lam Thương Khung nhanh chóng treo lên nụ cười tao nhã hoàn mỹ, nhìn thiếu niên đơn thuần trước mặt. Nếu hiện tại y chính là Cơ Thần Thệ, là thân tộc từ xa tới của Phong phủ lão phu nhân, như vậy đương nhiên phải sắm tốt vai diễn này.



Cứ việc chú ý tới biểu tình trầm tư của Phong Vô Kỳ đứng cách đó không xa, Tây Lam Thương Khung vẫn như cũ không buông bàn tay đang nắm chặt tay Huân nhi. Tuy nói là y lấy thân phận Cơ Thần Thệ tiến vào Tây Diệp La học viện, nhưng nam nhân đó giờ luôn cao ngạo bễ nghễ thiên hạ làm sao chú ý tới ý tưởng của người khác chứ. Tuy làm vậy sẽ làm Phong Vô Kỳ nghi hoặc.



Tiến vào Tây Diệp La học viện vốn chính vì Huân nhi, người khác thế nào Tây Lam Thương Khung cũng không bận tâm tới, cho dù bọn họ là thân nhân của Huân nhi cũng vậy. Huống chi, tuy chỉ gặp qua Trưởng tôn của Phong phủ hai lần, hơn nữa cũng không nói gì nhiều nhưng Tây Lam Thương Khung rất thưởng thức khí chất toát ra từ người Phong Vô Kỳ. Cao ngạo, xa cách, hờ hững, là phong phạm của cường giả!



“Thần Thệ biểu ca, Diệp nhi hỏi, sau này ngươi cũng ở nơi này sao? Chẳng lẽ là Tê Hoàng uyển?”



“Ân, là Tê Hoàng uyển.” Nhớ rõ cái tên Cáp Lý Tư viện trưởng cùng Phí La Nhĩ viện trưởng nói vừa nãy, sau này nơi bọn họ ở chính là Tê Hoàng uyển của Tây Diệp La học viện. Bất quá, nhìn thiếu niên trước mắt nghe mình trả lời xong thì ánh mắt lập tức lóe sáng, Tây Lam Thương Khung không biết vì sao Phong Diệp lại có vẻ kích động như vậy?



Tê Hoàng uyển có vấn đề gì sao?