Tay Súng Bắn Tỉa Lạc Về Thời Tam Quốc

Chương 949 : Hữu nữ tây tiến

Ngày đăng: 20:32 18/04/20


" Thái Mạo, lăn ra đây cho ta, còn cả con gái ta nữa!"



Ngoài cửa lớn của Thái phủ, Hoàng Thừa Ngạn lớn tiếng gào thét, dẫn theo mấy gia đinh vội vã chạy vào Thái phủ.



Hoàng Thừa Ngạn là danh sĩ kinh, là nhân vật có uy tín danh dự, đồng thời Hoàng gia cũng là thế tộc Kinh châu. Không chỉ như vậy, Hoàng Thừa Ngạn còn cưới tỷ tỷ của Thái Mạo làm vợ, là tỷ phu của Thái Mạo. Có một tầng quan hệ này, Hoàng Thừa Ngạn càng hoành hành vô kỵ, đi thẳng vào Thái phủ, không có một người hầu nào dám ngăn cản.



Các người hầu thấy Hoàng Thừa Ngạn nổi giận đùng đùng chạy vào thì vừa rút lui vừa trấn an, muốn Hoàng Thừa Ngạn dừng lại. Bọn họ muốn ngăn cản nhưng lại không dám ngăn cản, chỉ có thể cầu xin Hoàng Thừa Ngạn chờ Thái Mạo trở về.



Lão quản gia của Thái phủ đi tới, cười nói: "Cô gia, ngài có chuyện gì à?"



Hoàng Thừa Ngạn là con rể của Thái phủ, xưng hô cô gia cũng hợp lý.



Thấy Hoàng Thừa Ngạn nghiêm mặt, lão quản gia lại nói: "Sở vương gọi gia chủ đi thương nghị rồi, vẫn chưa trở về. Cô gia nếu có việc gấp thì xin chờ, lão nô sai người đi thông tri cho gia chủ, bảo gia chủ lập tức gấp trở về."



Hoàng Thừa Ngạn lúc này mới gật đầu, nói: "Lập tức thông tri cho Thái Mạo, ta chờ hắn ở đại sảnh!"



"Vâng, vâng!"



Lão quản gia tươi cười, nhưng trong lòng lại đang mắng thầm Hoàng Thừa Ngạn.



Tốt xấu gì Thái Mạo cũng là gia chủ của Thái gia, cho dù Thái Mạo là em vợ của Hoàng Thừa Ngạn thì Hoàng Thừa Ngạn cũng nên có chút lễ phép mới đúng. Nhưng Hoàng Thừa Ngạn luôn miệng gọi " Thái Mạo", điều này khiến cho lão quản gia của Thái phủ trong lòng có chút không thoải mái, nhưng quan hệ của Hoàng Thừa Ngạn bày ra đó, quản gia cũng chỉ có thể thầm nghĩ trong lòng mà thôi.



Sau khi Hoàng Thừa Ngạn dẫn theo gia đinh tiến vào đại sảnh thì ngồi ở đó chờ.



Nửa canh giờ sau Thái Mạo chạy về.



Thái Mạo thấy Hoàng Thừa Ngạn thì cười hỏi: "Tỷ phu, có chuyện gì à?"



Hoàng Thừa Ngạn nghe thấy vậy thì sắc mặt lập tức sầm xuống, lớn tiếng nói: "Đừng gọi ta là tỷ phu, Hoàng Thừa Ngạn ta nào có cậu em vợ như ngươi. Hừ, không giao Nguyệt Anh ra đây thì ta liều mạng với ngươi!"



Khi Thái Mạo vào nhà đã nghe lão quản gia nói Hoàng Thừa Ngạn đang tức giận, hiện tại thấy quả thực là vậy. Hắn sau khi nghe xong thì vẻ mặt nghi hoặc, nói: "Thạc Nhi không ở nhà của ngươi ư? Xảy ra chuyện gì vậy?"



Thạc Nhi chính là Hoàng Thạc.
"Vâng vâng!"



Lão quản gia sau khi nghe xong thì vội vàng đi tìm người làm việc.



...



Huyện Phong Lăng, địa giới Ích châu.



Lúc này, trên đường ở ngoài thành xuất hiện hai mỹ nam tử tuấn tú.



Hai người này mặc trường bào màu trắng, sắc mặt trắng nõn, mi như liễu, mắt trong suốt, ăn mặc sạch sẽ, hơn nữa trên cổ không có hầu kết, vừa nhìn đã biết là nữ cải nam trang.



Hai người này không phải ai khác, chính là Thái Nhã và Hoàng Nguyệt Anh.



Hoàng Nguyệt Anh diện mạo thanh lệ, không phải là nữ tử xấu xí trong miệng dân chúng, ngược lại rất thanh tú nhiều vẻ. Nàng nhìn Thái Nhã rồi nhỏ giọng hỏi: "Tiểu cô, ta và ngươi cùng tới thành đô, tuy rằng thành công thoát khỏi cái tên ngốc tử Gia Cát Lượng kia, nhưng hai người chúng ta ở thành đô không có nơi nương tựa, không có người quen, làm sao mà sống được?"



Thái Nhã cười nói: "Nha đầu ngốc, ngươi đã quên ở thành đô chúng ta có người sao quen ư?"



Hoàng Nguyệt Anh nghi hoặc hỏi: "Ai?"



" Ngu ngốc!"



Thái Nhã vươn tay ra gõ nhẹ lên đầu Hoàng Nguyệt Anh, cười mắng: "Trong đầu ngươi toàn là những trò vặt cổ quái, không quan tâm tới chuyện nào khác cả. Tư Mã Huy và Bàng Đức Công ở thành đô, sau khi chúng ta tới trực tiếp sống ở phủ của bọn họ là được."



Hoàng Nguyệt Anh lập tức cười nói: "Đúng vậy, tiểu cô thật thông minh."



Thái Nhã hừ một tiếng rồi cao ngạo nói: "Ta còn quen cả Thục vương Vương Xán, cùng lắm thì chúng ta đi xông vào hoàng cung. Sau khi Vương Xán thấy chúng ta khẳng định sẽ hội an cho chúng ta, yên tâm đi!"



Hoàng Nguyệt Anh gật đầu thật mạnh, khuôn mặt thanh tú lộ ra vẻ tươi cười.



Hai người nữ cải nam trang một đường hướng tây, tiến về thành đô.