Tay Súng Bắn Tỉa Lạc Về Thời Tam Quốc

Chương 973 : Chiêu dụ bộ tộc Mã thị

Ngày đăng: 20:33 18/04/20


Mùa xuân tháng 3, Lộc Môn sơn đã là xanh biếc một mảnh.



Cỏ cây trong núi đều đã nẩy mầm, động vật cũng chạy loạn khắp nơi. Đây là mùa tốt để mời năm ba người bạn tốt du xuân, nhưng lại rất ít người tới Lộc Môn sơn du ngoạn.



Đại đa số du khách, đều trực tiếp đi Hiện sơn đối diện với Lộc Môn sơn.



Phong cảnh Lộc Mông sơn như tranh vẽ, nhưng không có ai.



Truy hỏi nguyên nhân, thì là do Bàng Đức Công và Tư Mã Huy, khiến cho Lộc Môn sơn không có người hỏi thăm.



Có điều, Vương Xán cũng vui vì được thanh tịnh tự tại, không bị quấy rầy.



Một ngày kia, một trung niên nhân mặc trường bào màu đen đi vào Lộc Môn sơn. Người này tuổi tác không lớn, ước chừng ngoài ba mươi, còn đang tráng niên, nhưng lưng hắn đã hơi còng xuống, hơn nữa có vẻ tiều tụy, hai lọn tóc mai mơ hồ đã có vẻ phong sương, chưa già đã yếu, có vẻ tang thương trầm trọng.



Người này không phải là ai khác, là Mã thị nhất tộc tộc trưởng Mã Ung.



Lúc hắn ở trong nhà, đột nhiên nhận được tin tức, có người mời hắn đến Lộc Môn sơn phó ước.



Mã Ung vốn định không đến, dù sao truyền tin lén lén lút lút, không cách nào kết luận rốt cuộc là tình huống gì. Nhưng cuối cùng Mã Ung vẫn lựa chọn đến Lộc Môn sơn phó ước, lòng hiếu kỳ của hắn đã chiến thắng sự bất an của nội tâm. Mặc dù bọn người Mã Lương thông tuệ nhanh nhẹn, nhưng tình hình của Mã gia lại như nước sông ngày một rút xuống, tình hình càng ngày càng bết bát.



Thêm một người bạn, thêm một con đường sống.



Vì vậy, Mã Ung đã tới.



Mã Ung tiến vào trong núi Lộc Môn, muốn xem thử là ai tìm hắn.



Hắn đi một đoạn đường, xâm nhập vào trong núi rừng, nhưng vẫn chưa phát hiện bất luận cái gì. Lúc này, Sử A đột nhiên xuất hiện, đem Mã Ung dẫn tới nhà tranh bên cạnh. Sử A lấy xuống miếng vải đen che mắt Mã Ung, chắp tay nói: "Mã tộc trưởng, có nhiều đắc tội, xin thứ lỗi. Đại nhân nhà ta đang ở trong nhà tranh đợi, mời ngài vào".



Mã Ung đi đường núi xa như vậy, thân thể có chút ăn không tiêu.



Hắn đứng ở tại chỗ một hồi lâu, chờ tâm tư vững vàng đã, mới bước nhanh vào trong đó.



Vương Xán mặc thô bào vải bố, trên mặt đeo mặt nạ quỷ, không cách nào phân biệt ra là ai.



Trông thấy Mã Ung đi tới, Vương Xán khoát tay nói: "Mã tộc trưởng, mời ngồi. Trong lòng ngươi có nghi hoặc, sau đây chúng ta từ từ nói, nhất định sẽ giải trừ nghi hoặc trong lòng ngươi".




Mã Ung lập tức gật đầu nói: "tốt, chỉ cần quân Thục phá thành, Mã gia ta nguyện ý là người đầu tiên quy thuận quân Thục, hơn nữa hiệp trợ quân Thục ổn định trị an, trấn an bách tính".



Dừng một chút, Mã Ung lại hỏi: "ngươi nói để con của ta bái được danh sư, việc này có giữ lời không? "



Chuyện này, mới là điều Mã Ung quan tâm nhất.



Hắn có thể chán nản chán chường, nhưng chỉ cần con của hắn có tiền đồ tốt, Mã gia nhất định tái hứng.



Vương Xán gật đầu đáp ứng, cười nói: "Mã tộc trưởng cứ việc yên tâm, năm người con của ngươi vốn là lương tài mỹ ngọc, sau khi được danh sư tạo hình, nhất định sẽ tỏa ánh sáng chói mắt. Chờ sau khi Thục quân chiếm được Tương Dương, ta sẽ an bài năm người con của ngươi đi thành đô, bái bọn người Tư Mã Huy cùng Bàng Đức Công làm thầy, ngươi xem coi thế nào? "



Mã Ung nhíu mày, hỏi: "Cần đợi hạ Tương Dương sao? "



Vương Xán nói: "nếu Mã tộc trưởng nóng vội, có thể đưa bọn họ đưa đến thành đô, ta sẽ câu thông với người thành đô, an bài bọn họ nhập học, đi theo bọn người Bàng Đức Công học tập".



Mã Ung suy nghĩ một lát, lắc đầu nói: "Quên đi, chờ phá Tương Dương rồi nói".



Vương Xán đưa tay lấy một tờ giấy từ bên cạnh, trên mặt viết chuyện Mã gia quy thuận quân Thục. Vương Xán đưa cho Mã Ung, nói: "Mã tộc trưởng, ký một chữ, ấn một cái, chuyện này liền xong".



Chỉ cần ấn một cái, Mã Ung liền dính vào quan hệ với Thục quốc, gắn nhãn Thục quốc lên.



Mã Ung chần chờ một chút, cầm lấy bút lông ghi tên dưới thẻ tre, rồi lại ấn tay lên.



Chợt, Mã Ung chắp tay nói: "chuyện đã hoàn thành, Ung cáo từ. Với thủ đoạn của ngươi, muốn truyền tin cho ta cũng rất dễ dàng, nếu có chuyện, có thể truyền tin vào trong tay của ta, Ung sẽ làm hết sức".



Vương Xán vỗ vỗ tay, hô: "tiễn khách! "



Sử A lập tức đi tới, sau đó tiên Mã Ung xuống Lộc Môn sơn. Sau khi Sử A trở về, hỏi: "chủ công, kế tiếp nên chiêu dụ nhà nào? Là Tập gia hay là hai nhà còn lại? "



Vương Xán nói: "từ dễ vào khó, thông báo cho Tập gia trước đi. Có điều đừng gấp, đợi cách vài ngày nữa, nếu không thường xuyên có người tới Lộc Môn sơn dạo chơi, rất dễ bị người ta phát hiện".



" dạ! "



Sử A gật đầu đáp ứng, sau đó xoay người rời đi.