Tha Thứ Cho Anh Được Không?

Chương 6 :

Ngày đăng: 11:35 30/04/20


Hoàng Hiểu Long rời khỏi phòng lúc lâu, Lục Triết Hy cũng không còn lại bao nhiêu sức lực...



Anh nằm đó rất lâu, rất lâu tưởng như đã chìm vào cơn mê. Thế nhưng, một cảm giác khó chịu trào lên từ cổ họng... Lục Triết Hy vội lấy tay che miệng rồi đứng dậy. Anh vịn vào tường, cố lết cái thân thể tàn tạ này vào phòng vệ sinh. Anh quỳ gục trên sàn, áp mặt lên thành bồn cầu kiệt liệt nôn mửa...



Lục Triết Hy lấy tay gắt gao ôm lấy bụng của mình, cả người đầm đìa mồ hôi, miệng thì không ngừng nôn ra thứ dịch ô uế kia...



Một lúc lâu sau anh mới dừng lại, anh cảm nhận cơn đau, từ đầu đến chân không chỗ nào là không dễ chịu...



Anh dùng chút sức lực còn lại lết thân ra khỏi phòng vệ sinh, bò đến một góc phòng nằm ở đó.



Trong phòng có giường, nhưng đó chỉ phục vụ cho những lúc Hoàng Hiểu Long phát tiết, anh chỉ có thể nằm trên sàn. Thời tiết đang là giữa mùa đông, thế mà anh trần trụi, khắp người không có nào lành lặn... Anh nằm nghiêng người, hai tay ôm lấy đầu gối mong giữ lại được chút hơi ấm.



Đau quá! Dạ dày... lại co thắt rồi...



Cả ngày hôm nay ngoài bị đánh ra thì anh cũng được thứ gì bỏ bụng... Buổi tối thì lại bị lôi lên giường hành hạ, vừa uống một lượng tinh dịch của hắn nhưng không chịu được thứ ghê tởm đó, anh lại nôn ra hết...



Ôm lấy cái bụng rỗng tuếch của mình, anh khóc nấc lên...



Mai chúng ta tiếp tục...



Nhớ lại lời hắn nói, bờ vai gầy yếu của anh lại run lên một hồi.



Ngày mai sao? Ngày mai lại phải đón chịu sự tra tấn kiểu gì đây???



Anh nhắm nghiền hai mắt, mặc dù không có tia hy vọng gì vào ngày mai nhưng anh vẫn phải ngủ để lấy lại sức mặc cho bọn chúng dày vò, tra tấn...



...
Ngay sau đó Trương Hoàn bước vào, hắn tay cầm dụng cụ súc ruột. Hắn đem cái ống cắm sâu vào bên trong hậu huyệt. Một dòng nước cuồn cuộn lạnh lẽo đi vào trong thân thể, Lục Triết Hy ngẩng đầu thét lên. Nhưng thân thể bị Viên Thành dùng lực giữ chặt, không thể nào nhúc nhích được...



Áp suất ngày càng lớn, dòng nước đánh sâu vào lục phủ ngũ tạng, Lục Triết Hy bắt đầu cảm thấy nước trong bụng càng lúc càng nhiều, càng ngày càng trướng, dạ dày thật khó chịu, như là sắp bị ép nổ tung đến nơi.



Anh đổ mồ hôi lạnh, tư thế hiện tại cũng đủ đem lại thống khổ cho anh rồi... Không thể ngẩng đầu lên được, nước mắt lại rơi xuống, anh khổ sở cầu xin:"Tha cho tôi... làm ơn..."



Trương Hoàn vẫn không dừng lại. Viên Thành dùng tay giật tóc anh ra phía sau, anh buộc phải ngẩng đầu đối diện với hắn.



"Mày còn lảm nhảm mấy từ như thế nữa thì tao bảo Hoàng thiếu bẻ hết răng của mày đấy!!!"



Lần trước cũng do Viên Thành nên anh mới phải chịu sự tra tấn ở Ám dục tới ba ngày, lần này hắn còn đe doạ như thế... Lục Triết Hy cảm thấy lạnh buốt sống lưng, đành ngậm miệng lại.



Anh cảm nhận được khí lực của hai người này cũng không phải dạng vừa. Cái đêm mà hai người bị anh đánh nằm vật ra đất chẳng qua chỉ là ăn may do chúng còn có chút say rượu... Chứ bình thường thì anh cũng không thể đứng vững trước mặt chúng, cả Hoàng Hiểu Long cũng vậy...



Viên Thành bắt lấy cằm anh, mỉm cười ngắm nhìn ánh mắt tuyệt vọng của anh:"Thôi được rồi, dù sao cũng là lần đầu tiên!"



"Hả? Mới có 400cc thôi mà!" Trương Hoàn tỏ vẻ mất hứng.



Nói xong hắn rút mạnh ống nước ra, cơ thể vẫn chưa thích ứng được, anh giật mình cong người, lập tức một dòng nước từ hậu huyệt tuôn ra ngoài chảy xuống sàn. Máu cũng theo đó chảy ra, đồng thời bên trong cũng rất đau nhưng anh cố gắng kìm nén những tiếng rên rỉ đó phát ra từ trong cổ họng...



Sau đó anh bị ném ra ngoài, bọn họ cho anh nghỉ một lúc. Lục Triết Hy sợ hãi cuộn mình nằm một chỗ, trong lòng luôn lo lắng...



Mệt quá! Chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo đây?



Anh biết đây mới chỉ là khởi đầu thôi, sự việc tiếp theo còn kinh khủng hơn nữa...