Thái Hậu Chọn Phu Thiên Thiên Tuế

Chương 10 : Hoàng đế khốc nhi tử

Ngày đăng: 01:15 22/04/20


Editor: Tiểu Song



――― Ánh mắt thái hậu tuyệt đối có vấn đề, nếu không đời trước chính là chim cánh cụt hoặc là gấu Bắc cực tái sinh chuyển thế, nếu không sao lại giống như tảng băng trôi thế này?



”Hoàng thượng giá lâm!” Đang ở tôi lâm vào cảnh thiên lâm giao chiến, nhi tử lớn nhất cũng xuất hiện..



Cái gì cái gì cái gì...... Hoàng đế tới? Không phải đâu không phải đâu? Vào thời điểm này?



Tôi sững sờ nhìn khuôn mặt đang mỉm cười của Hạ Hầu Du, coi lại thân người nhếch nhác đầy dầu mỡ của tôi, trời ạ, là Hoàng đế giá lâm đấy, chẳng lẽ tôi dùng dáng vẻ này để gặp Hoàng đế sao? Hắn có thể vì thấy tôi ăn mặc quần áo không chỉnh tề mà đưa tôi ra ngoài chém?



Nghĩ tới đây cả người tôi run lên, bi thảm vô cùng liếc nhìn ra phía ngoài cửa, tiếng bước chân càng ngày càng gần, nếu thay một bộ quần áo khác thì hoàn toàn không đủ thời gian, làm thế nào làm thế nào?



Vẻ mặt tôi đưa đám giằng co ở trong phòng chính, chợt nhớ tới tiểu nhi tử kia cũng không tốt hơn chỗ nào so với tôi, mặc dù hắn đã thay y phục nhưng lúc nãy tôi vừa mới tặng hay hai bàn tay đầy dầu mỡ, bộ dạng này của hắn cũng không khá khẩm hơn gì......



Nghĩ như vậy, tôi ngẩng đầu lên nhìn trước ngực Hạ Hầu Du, bàn tay nhầy nhầy ấn mạnh, nhất thời sạch đi không ít.



Ai, nếu như hoàng đế nhìn tôi không vừa mắt thì cũng không thể cùng mang đệ đệ mình đi chém, đáng tiếc là vừa rồi tôi chưa kịp tìm hiểu xem mối quan hệ huynh đệ của bọn họ tốt hay không tốt, nếu như không tốt thì thảm rồi, nói không chừng vị hoàng đế coi đây là cớ đem tất cả ra Ngọ môn. Edit tại dien.dan.le.quy.don



Chỉ là người trôi nổi trong giang hồ, làm sao có thể không bị chém, đánh cược thôi!




Tôi hừ hừ nhìn của hắn, ghét, người ta cũng chỉ muốn bày tỏ than thiết đối với ngươi, không thích thì thôi, mỹ nam rất giỏi, ta không muốn khúm núm với ngươi!



Gương mặt hoàng đế ngày càng âm trầm, mà trong lòng càng nghĩ càng nổi giận, cô tức giận, Thiên Vương lão tử cũng tới cũng sẽ không vui mừng cúi đầu, tôi nhớ ra rồi, vị quỷ sai xấu xí đã nói, sẽ không cần đầu của tôi, vậy nên tôi có thể tiếp tục càn rỡ.



Vì vậy, tôi vô cùng khinh thường trừng trừng, đối với nam nhân lòng dạ hẹp hòi tôi luôn có cảm giác ấy! Dù là soái ca cũng không tha tha thứ!



“Hẹp hòi, thích so đo, không giống nam nhân, Stop!” Tôi tức giận quăng tay của hắn, hướng về hắn làm mặt quỷ, sau đó tiêu sái đi đến bên cạnh Như Nguyệt, hất đầu, “Đi thôi Như Nguyệt, có ta ở đây, hắn sẽ không dám chém đầu của ngươi, đi, chúng ta đi ăn cái gì đi!” Uhm, náo loạn nửa ngày, mới vừa rồi ăn cũng chưa ăn gì, phải tiếp tục bổ sung năng lượng mới được, tôi sờ bụng của mình, phát hiện hân thể này thật cực kỳ tốt: ăn thế nào cũng không mập, a, thần đâu, tôi quá hạnh phúc…



Hoàng đế nhi tử bị tôi khinh bỉ cực kỳ tức giận phát run nhìn tôi, ánh mắt kia hận không đục một cái lỗ trên lưng tôi.



“Nàng nàng nàng…coi như nàng là Thái hậu, cũng không nên vô lễ với trẫm như vậy, nàng…” Hạ Hầu Dận tức giận trên đầu một luồng gió lạnh, lâng lâng.



Hạ Hầu Du che miệng cười, kéo huynh trưởng lại, “Hoàng huynh, ta nói rồi, nàng không nhớ cái gì cả.” Nói xong, hắn lộ ra nụ cười thâm ý, Hạ Hầu Dận mấp máy môi, ánh mắt hướng phía trước nhìn lướt qua, quay đầu lại, rơi vào trầm tư.



Ở thời điểm bọn họ nói nhỏ âm thầm làm việc quỷ quái gì, tôi và thị nữ đáng yêu tiếp tục ăn cơm.



Ở đây tôi không thể không khen ngợi một cái đầu bếp ngự thiện phòng, bởi vì tài nấu nướng cực kỳ đỉnh, khiến cho tôi cuối cùng cũng tìm được một tia ấm áp trong hoàng cung lạnh lẽo này, thức ăn ấm áp, một tia nhân tình vị mùi thơm của thức ăn…