Thái Hậu Chọn Phu Thiên Thiên Tuế

Chương 22 : Truyện phi tử

Ngày đăng: 01:15 22/04/20


“Thái Hậu, bên ngoài có Đức Phi, Minh phi, Uyển phi, Mẫn phi cầu kiến......” Buổi chiều, ngày mùa hè nắng chói chang là thời điểm vừa vặn để ngủ, ta ghé vào trên giường lười biếng ngủ, kết quả ông trời nhất định quá

đố kỵ cuộc sống nhàn nhã của ta, Như Nguyệt vừa đi lên vừa thông báo tin dữ này cho ta biết.



Ta nhất thời tỉnh táo lại, mở to mắt, nhướng mày, chậc, Hạ Hầu Dận cái tên siêu cấp t*ng trùng lên não, xem hắn làm

được chuyện tốt gì đi, ta đã nói chắc sẽ xảy ra chuyện, đều do hắn đều

do hắn, a a a, tức chết ta!



Ba ngày hai bữa chạy đến chỗ này của

ta ăn cơm, uống trà, nói chuyện phiếm, đánh cờ, tản bộ....... Rõ

ràng chính là hại ta mà, suy nghĩ một chút, mặc dù trên danh nghĩa ta

đây là mẫu hậu của hắn không sai, nhưng mọi người đều biết rõ, trước khi vào cung ta chính là người yêu của hắn, tuổi của ta so với các phi tử

hắn đều ít hơn, hơn nữa hiện tại quan hệ với hắn lại thân thiết như vậy, kia các phi tử không oán khí ngất trời mới là chuyện lạ.



Nhưng

mà, này tới cũng quá nhanh đi, thật là những phi tử không có tính nhẫn

nại, ai, chỉ là đến sớm cũng tốt, muộn cũng tốt, dù sao cũng phải đến,

tùy tiện...., ta nhàm chán vẫy vẫy đầu, mắt buồn ngủ mông lung để

cho Như Nguyệt phục vụ ta rời giường, sau đó lắc lư thong thả đi ra

ngoài.



“Thái hậu, ngài không trang điểm một chút?”



“Đương

nhiên không cần, ta biến thành quá đẹp họ sẽ tự ti mặc cảm, sẽ đố kỵ, ta đây là người thiện lương, làm sao nhẫn tâm khiến cho các nàng không

cách nào gặp người đây? Hơn nữa, gặp một đám lão bà thì cần gì phải hóa

phải trang?” Bổn cung trẻ tuổi, đây chính tà tư cách!



Ta miễn

cưỡng ngáp một cái, thản nhiên đi ra ngoài, quả nhiên, nhất loạt đều

quay đầu lại, có thể ra ngoài huấn luyện quân sự, vừa đúng đứng đủ một

hàng. Ưmh, ngoại trừ Hoàng hậu cùng Mật phi, những người khác đều đến

đông đủ, chậc chậc, Hoàng hậu này xem như mượn tay của mấy nữ nhân này

để đạt được mục đích của mình, hay vẫn là không muốn can thiệp đây? Về

phần Mật phi, rất dễ hiểu, nữ nhân kia mắt cao hơn đầu, căn bản khinh

thường cùng người khác tranh giành tình nhân.



Trong lòng ta đã có suy tính, miễn cưỡng liếc mắt nhìn bọn họ một cái, tìm chiếc ghế ngồi

xuống, nhàm chán tiếp tục ngáp, nhìn các nàng trong lòng không vui ngoài mặt vẫn phải làm lễ thỉnh an ta, ta phờ phạc phất tay ý bảo họ đứng

lên, để các cung nữ chuyển ghế đến cho họ ngồi xuống.
toái, đau đầu nhức óc.



Chỉ là, mới vừa rồi mình đã nói vậy có thể trấn an các nàng, nhưng không có cách nào tự thuyết phục chính mình,

không thể không nói, sự tồn tại của Hạ Hầu Dận cùng những việc làm hành

động của hắn để cho lòng ta có chút ngứa.



Người ta một chút cũng không muốn dâm loạn cung đình a a a a!



“Thái hậu, ngài rất lợi hại, mấy người.... Phi tử kia vẫn là lần đầu tiên

bị ăn nghẹn đó, nhìn dáng vẻ họ đi ra thật đúng là hả giận.” Như Nguyệt

hoàn toàn không có phát hiện chuyện trong lòng ta nặng nề, ríu ra ríu

rít rất vui vẻ.



“Ai, Như Nguyệt, đây chỉ là ngoài mặt, nếu các

nàng thật sự không gây chuyện làm trò gây cho chúng ta thêm phiền toái,

vậy thì tốt, nhưng nếu như họ âm thầm nói xấu, vậy ta.....” Ta thở

dài, ngữ điệu kéo dài.



“Vậy chúng ta làm thế nào?” Như Nguyệt tò mò nhìn ta.



“Hừ! Nếu nói như vậy!” Ta vỗ bàn một cái, đứng lên, hung ác thề, “ Ta lập

tức tuyển tú nữ, tìm một đống nữ nhân xinh đẹp như tiên ở tại bên người

Hạ Hầu Dận, để bên cạnh hắn biến thành một vườn hoa, khiến những nữ nhân kia tức giận đến chết!” Nước miếng ta văng tung tóe, lời nói từ miệng

phát ra hung tâm tráng trí.



Nhưng mà còn chưa kịp nói xong, ở cửa bỗng truyền đến một trận cười ha ha.



Quái, người nào lại tới quấy rầy ta? Giết không tha!



Ta vừa mới truyền tầm mắt như tia X quang giết người lướt qua, đã nhìn

thấy tiểu nhi tử Hạ Hầu Du đã lâu không gặp tiêu sái cầm cây quạt ngụy

trang, cái đuôi hồ ly đang vểnh lên vểnh lên, vô cùng đẹp đẽ rực rỡ dựa

vào cửa của ta, cười rất phong lưu......



Nhi tử hồ ly, lần nữa xuất hiện.



Mồ hôi, hắn tới làm gì?